Nhìn con mèo hoang nhỏ chạy vào nhà vệ sinh, khó chịu nôn khan, vẻ mặt Lăng Mặc nhíu chặt lại.
Ánh mắt rơi xuống những món ăn trên bàn được con mèo hoang nhỏ ăn không ít kia.
Có chút bất lực, “Đúng là cái đồ tham ăn, ăn nhiều như vậy?”
Còn có thể chịu được sao?
Lăng Mặc gọi Tôn quản gia lên phòng.
Tôn quản gia nhìn thấy chỉ còn một mình Thiếu gia đang ăn, hoài nghi hỏi, “ Thiếu phu nhân đâu ạ?” Ánh mắt Lặng Mặc mang vẻ không biết làm thế nào, “Ăn nhiều rồi.
Sau đó, không khách khí ra lệnh, “ Sau này, thức ăn giảm một nửa.”
Con mèo hoang nhỏ không biết tiết chế kia, còn tiếp tục ăn như này, không chừng ăn thôi cũng xảy ra chuyện.
Tôn quản gia nghe xong, nhỏ giọng phản bác nói,
Thiếu phu nhân ăn được là phúc.”
Lăng Mặc ném ánh mắt lạnh lùng qua.
Tôn quản gia nhìn thấy, lặng lẽ ngậm miệng, chỉ có thể âm thẩm tính toán, ông có nên lét lút, giấu Thiếu gia mở một căn bếp nhỏ cho Thiếu phu nhẫn?
Lăng Mặc ăn cũng tương đối rồi, đặt đũa trong tay xuống, ra lệnh, “ Dặn đi.”
Tôn quản gia buột miệng nói ra, “ Thiếu phu nhân không ăn nữa sao?"Lăng Mặc lạnh giọng nói, “ Cô ấy còn có thể ăn nữa sao?”
Tôn quản gia thương tiếc cho Thiếu phu nhân, thu dọn thức ăn, đẩy xe thức ăn rời đi. Nhưng trong lòng oán thầm: Trực nam* giống như Thiếu gia, nếu như không phải là gia đình sắp xếp cho Thiếu phu nhân đến xung hỉ, cậu ấy chắc chắn là không có người yêu (*)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu/815571/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.