Chương trước
Chương sau
Sau ngày hôm đó, mọi người đều chìm trong đau thương, Hoàng Cảnh cùng mọi người đã cố gắng tìm kiếm cô trong đống đổ nát. Họ không dám hi vọng Thanh Yên còn sống, chỉ xin tìm thấy thi thể để trả cho Dương Thành

Nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, cơ thể băng bó chẳng chịt. Khắp nơi đều là máy móc, dây nhợ đủ thứ. Dương Thành hôn mê đã một tuần, cơ thể đã qua cơn nguy kịch nhưng vẫn rất yếu

' Nhìn cậu ta như vậy sao tôi dám nói ra chứ!"

" nếu biết sự thật chắc anh ấy sẽ chết mất"

Hoàng Cảnh đứng bên ngoài nhìn bạn mình nằm yên lặng qua lớp cửa kính dày. Dù đã cố gắng nhưng chẳng thể tìm thấy gì sau vụ nổ. Anh sợ Dương Thành sẽ không chịu nổi

Cẩm Tú đứng bên cạnh thì không khỏi đồng cảm, lòng cô cũng dấy lên tia xót thương cho tình yêu của họ.

em về trước đi, tôi đến Thiên Dương. Về đến nhà thì gọi cho tôi !"

"Ừm"

" Vết thương của bọn họ sao rồi ?"

'không nghiêm trọng, chỉ là tinh thần có chút ảnh hưởng "

Vị bác sĩ ngồi đối diện với Hoàng Cảnh sầu não trả lời. Ông đã theo chân Thiên Dương nhiều năm nhưng chưa bao giờ thấy đám sát thủ kia rơi vào tình trạng này.

Suốt mấy ngày qua A Thanh, Bách Đại đã bỏ mặc thương tích mà lao vào tìm kiếm Thẩm Thanh Yên. Không ai trong số bọn họ bình tĩnh được cả.



Anh không biết nên làm thế nào tiếp theo, người của Thiên Dương đã trở về

với nhiều cái lắc đầu. tro tàn cũng bị mọi lên bằng sạch.

" Có lẽ... Cô ấy sẽ không thể trở về nữa !"

5 năm sau

" Bách Đại lô vũ khí vừa rồi cậu không có báo cáo đấy nhé !"

" tôi làm lão đại thì còn phải báo cáo ai chứ anh rể ?"

Như thường lệ Gia Hào lại lèm bèm chuyện lời lãi của tổ chức khiến Bách Đại không khỏi chép miệng.

Dương Thành đã giao lại Thiên Dương cho Bách Đại toàn quyền quản lí, cậu ta bây giờ làm đại ca rồi cũng bớt ngông cuồng hơn hẳn.

Mà đặc biệt nhất phải nói đến mối tình ngang trái của A Thanh với Gia Hào, chẳng hiểu họ tương tự nhau từ khi nào mà đùng một cái đã báo có em bé. Tin chấn động này khiến nhiều người không dám tin

Bây giờ họ cưới nhau rồi, tiểu A Thanh cũng được 3 tuổi, cô không còn dấn quá nhiều vào hắc đạo, chỉ đứng sau hỗ trợ em trai

Về phần Gia Hào, anh ta không đi theo Dương Thành nữa mà phát triển thương hiệu thời trang mà Thanh Yên tâm huyết. Cậu ta muốn hoàn thành đi nguyện của cô khi còn sống.

Bọn họ ai cũng có cuộc sống riêng ổn định, đến cả Hoàng Cảnh cũng đã kết hôn với Cẩm Tú. Vì muốn để cô chu toàn sự nghiệp nên đến tận bây giờ mới quyết định có con



Dường như tất cả bọn họ đã nguôi ngoai đi nỗi mất mát to lớn ấy, dần chấp nhận Thẩm Thanh Yên đã không còn trên đời này nữa. Họ thay cô viết tiếp cuộc sống tươi đẹp mà cô ao ước. Chỉ có anh...

Dương Thành dù đã trải qua nhiều lần thôi miên vẫn không thể quên được cô. Có lẽ tình yêu quá lớn khiến con tim anh khắc ghi cái tên ấy vào từng tế bào mất rồi.

Nỗi đau ấy cứ dày vò người đàn ông mãi, Dương Thành chìm đắm trong rượu bia, thuốc lá. Mấy thứ độc hại đó khiến anh với bớt nỗi nhớ cô.

Năm năm rồi,Thanh Yên rời xa anh năm năm rồi, đến cuối cùng anh vẫn chọn yêu cô, anh cất đau buồn ấy vào trong viết tiếp cuộc đời mình.

' năm nay bãi biển này lại thêm cái khác đó vợ, mấy cậu thanh niên nay đã lấy vợ họ sinh con rồi. Đám trẻ khóc to lắm kìa, nếu em ở đây chắc sẽ sốt sắng chạy đến xem nhỉ?"

Cứ đến gần ngày giỗ của cô Dương Thành lại tới đây, anh từng hứa sẽ đưa cô đến đây hằng năm và anh đang thực hiện lời hứa đó.

Dạo quanh bờ biển, bãi cát trắng dường như rộng ra hơn biến Dương Thành trở nên nhỏ bé và cô độc.

Ngắm nhìn mặt biển gợn sóng chẳng hiểu sao anh lại cười, nụ cười chan chứa nỗi nhớ nhung vô tận.

'Người ta lấy vợ gả chồng hết rồi, chỉ có anh vẫn chờ em đấy Thanh Yên ạ! Sao em đi lâu thế ? Anh vẫn kiếm tiền để chờ em quay lại tiêu đây. Nhưng mà... Nó nhiều quá rồi, em ... vẫn chưa chịu về!"

Dương Thành ngồi đấy hướng mắt nhìn về phía chân trời rộng lớn, lời nói như đang giận dỗi cô vợ nhỏ của mình vậy. Bầu trời kia rộng lớn cao xanh đến thế sao lại chẳng có chỗ cho người anh thương chứ.

Dương thị phát triển lắm, anh vùi mình vào công việc mà. Nhưng mấy ai hiểu được người đàn ông có đủ tiền tài danh vọng ấy lại luôn mang theo bên mình nỗi đau mất người thương.

Càng đau lòng lại càng thu mình lại, anh hóa thành người rất khó gần, dù thèm muốn nhưng chẳng kẻ nào dám bén mảng lại để quyến rũ. Bởi ai cũng biết Dương Thành đã có vợ, chỉ là phu nhân đang đi du lịch ở nơi xa chưa về mà thôi.

Thẩm Thanh Yên có phúc mà không biết hưởng, cô chôn mình ở đâu trong đám cát bụi đó vậy, mau trở lại để hưởng thụ những thứ cô cố gắng bảo vệ đi chứ ! Bọn họ đều đang chờ cô kìa !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.