Chương trước
Chương sau
Trở về nhà với tinh thần không mấy tốt đẹp, Thanh Yên chỉ đành nhờ dì Trương nói dối anh là bản thân vì bận giải quyết công việc nên ở lại văn phòng sáng mai sẽ về sớm.

Tối nay cô ngủ tạm trong căn phòng cuối hành lang, đợi sáng sớm khi đã ổn định sẽ quay về phòng

Sáng ngày hôm sau, Thanh Yên thức dậy với tấm thân mỏi nhừ, hai mắt thâm đen như gấu trúc. Nếu xuất hiện trước anh với diện mạo này chắc chắn anh sẽ nhận ra bất thường.

" Thanh Yên à, con mau dậy đi, lát nữa cậu chủ sẽ tìm đó"" Con dậy rồi dì Trương "Cô nhanh chóng thay quần áo vệ sinh cá nhân rồi quay trở về phòng làm như mình vừa trở về từ công ty

Đẩy cửa bước vào, cô vui vẻ chào buổi sáng tuy nhiên người đàn ông ngồi trên giường gương mặt lạnh tanh không chút cảm xúc.

" Anh sao vậy? Giận em rồi ?"" Em giấu anh chuyện gì vậy? Anh không xứng được biết sao?"Nhìn thẳng vào mắt cô anh chất vấn. Sớm đã nghi ngờ cô, dạo gần đây Thanh Yên thường xuyên ra ngoài, cơ thể cũng gầy gò đi không ít. Chưa kể đến chuyện cô rất thân thiết với Gia Hào và hai người thường xuyên có những cuộc trò chuyện bí mật với nhau . Điều đó khiến Dương Thành nhận ra không ít chuyện.

-" Anh... anh biết chuyện gì rồi ?"

Thanh Yên ngập ngừng, sống mũi cay cay. Mất công giấu diếm anh nhưng cuối cùng lại chẳng có chuyện gì qua mặt được người đàn ông này

-" Lại đây!"

Dương Thành đang ra lệnh cho cô, lần này anh thật sự giận rồi, đến cả sự cưng chiều ngày thường cũng nhạt đi mấy phần. Chân cô bất giác tiến lại gần người đàn ông hơn.

Đột nhiên Dương Thành vươn tay kéo cô ngồi xuống, anh mệt mỏi ôm lấy thân ảnh nhỏ

" Chuyện của anh làm em mệt rồi "" Không có. Chúng ta là vợ chồng mà, em chỉ hận không thể gánh vác thay anh thôi "Thanh Yên nhẹ nhàng xoa tấm lưng người đàn ông, cô biết anh mệt mỏi đến nhường nào. Cô cũng hiểu rõ những khó khăn mà người đàn ông này phải đối mặt, kiếp trước là gánh nặng kiếp này cô nguyện hy sinh cả thân mình vì anh

-" Nào đừng ở đây ủ rũ nữa, em gọi dì Trương mang đồ ăn sáng lên chúng ta cùng ăn. Lát nữa em còn phải tới công tỷ giải quyết hợp đồng nữa đó. Anh mau khỏe để quản lí công ty giúp em đi"

Nhìn sự lạc quan của cô làm ảnh bật cười, nụ cười âu yếm đó có lẽ qua mấy kiếp cũng chẳng thay đổi



Ăn sáng xong Thanh Yên cũng tới công ty luôn. Hiện tại cô không thể để bản thân chểnh mảng được.

" Hai người họ thế nào rồi, có tiến triển gì không?"" A Thanh tạm thời đã qua cơn nguy kịch còn... Bách Đại vẫn hôn mê sâu chưa có dấu hiệu tỉnh lại"" Cậu ta sao lại ra nông nỗi này chứ?"" Bách Đại vì bảo vệ chị gái mình mà chịu chắn hai phát đạn thương tích cũng nhiều hơn. Có lẽ sẽ rất lâu sau mới có thể hồi phục lại được " (" Cậu giúp tôi tung tin hai người bọn họ có nguy cơ sống thực vật giúp tôi. Cả chuyện của Dương Thành nữa, chuyện anh ấy bị ám sát mọi người đều biết cả rồi. Cậu cứ để đám người ngoài kia biết chuyện anh ấy nằm liệt giường, sau này khí đi lại được "" Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cho người làm liền. Còn chuyện của Lương thị, chắc sớm thôi Lương Bằng sẽ phải nhờ đến sự giúp đỡ của người bí ẩn kia. Nhân cơ hội này chắc sẽ điều tra thêm được thông tin có ích"" Được rồi, về phía Lương Bằng tôi sẽ lo liệu. Dương thị và Thiên Dương phải nhờ cậu quán xuyến rồi "" Giúp đỡ được cho cô bao nhiêu thì tôi sẽ giúp bấy nhiêu.Chúng ta đều có chúng mục đích bảo vệ chủ tịch mà"" Cảm ơn cậu "Dương Thành thật may mắn khi anh có những người đồng đội luôn sẵn lòng giúp đỡ. Thanh Yên sau khi nói chuyện với Gia Hào xong thì cũng đi gặp Tô Loan.

Dạo gần đây ả hành tung bí mật, vẻ ngoài thì thảnh thơi tiêu tiền nhưng lại đang ân mưu chuyện gì đó. Nếu không phải Gia Hào đế ý thì chắc cô cũng quên mất ả ta là ai rồi

"Chị Thanh Yên, đã lâu không gặp. Chị dạo này có khỏe không?" .Tô Loan niềm nở chào hỏi cô" Tôi vẫn rất khoẻ. Tô Loan dạo này cô thế nào rồi, có hay gặp Bằng không ? Dạo này anh ấy bận bịu không thể để ý đến tôi "" Em vẫn ổn .Tụi em dạo này cũng ít gặp đi nhiều, em chủ yếu là đi du lịch thư giãn thỉnh thoảng có gọi điện hỏi thăm Mà chị Thanh Yên, em khuyên chị điều bày chị đừng giận em nhé"Tô Loan ngập ngừng diễn trò trước mặt Thanh Yên. Ả ta đây là đang muốn cảnh cáo cô nên biết thân biết phận của mình đây mà

" Em biết chị và Bằng yêu nhau sâu đậm nhưng dù gì chị cũng đã là người có chồng không thể nào cứ tìm anh ấy mãi thế được. Người biết thì không sao chứ người ngoài ắt hẳn sẽ dị nghị... A em... Em quá phận rồi "" không sao đâu, tôi với Bằng yêu nhau từ thời còn đi học, anh ấy thân phận cao quý từ nhỏ ,vốn tôi không đủ sức đu theo. Nhưng may mắn trời cho tôi nhan sắc có thể thu hút anh ấy, cũng nhờ có vậy mà bấy lâu nay chúng tôi vẫn luôn hòà hợp dù tôi có bị cưỡng ép theo người khác "

Thanh Yên vả con ả cái *bép*, cô đây là đang ẩn ý nhan sắc của Tô Loan tầm thường không thể có được tình yêu của Lương Bằng. Ả ta cay tức lắm nhưng không làm được gì chỉ gượng cười cho qua chuyện

" Không biết công tỷ anh ấy dạo này thế nào, tôi nghe nói gặp khó khăn thật chẳng thể giúp gì được "" Anh Bằng đúng là gặp chút khó khăn nhưng có em ở đây mà chị đừng lo, em đã giúp anh ấy rất nhiều. Lương Thị chắc chắn sẽ ngày một tốt lên thôi "Ha lo cái khỉ, cô muốn công ty hắn phá sản còn không kịp. Hóa ra nguồn vốn mà Lương Bằng lấp vào lỗ hổng dự án bấy lâu nay là lấy từ Tô Loan. Thế mà cô lại không tra ra được, lần này cô cho ả uống nước muối cho chừa cái tội thích làm thánh nhân.

Trái ngược với gia đình Dương Thành mùi mẫn ngọt ngào, tại biệt thự của Hoàng Cảnh lại xuất hiện trận ẩu đả mà người lép vế là Hoàng thiếu nhà chúng ta

" Anh mau đứng lại đó cho tôi, tên khốn kiếp nhà anh. Bà đây đánh giá cao anh quá rồi "" Em đừng đuổi nữa vô ích thôi. Ông đây lại rất thích nhìn cảnh em đanh đá chửi rủa như thế này đấy "" Mẹ kiếp*"" Cấm Tú, rượt mệt rồi thì ăn sáng đi, lát nữa tôi đưa em đến phòng tập. Chim hoàng yến phải hót thì em cũng phải múa chứ"Mới sáng ngày ra Cẩm Tú đã bị tên khốn kiếp kia chọc tức. Ai đời là tổng tài cao cao tại thượng lại ăn trôm điện thoại của cô chứ. Đã lấy thì im đi lại còn lôi đầu cô dậy bắt giải thích từng tý một. Sau chuyến bay cô đã mệt mỏi rồi, chịu về bị nhốt cũng không yên với tên trẻ trâu kia nữa.

Hoàng Cảnh từ trên tầng cao nhìn xuống người con gái đang xù lông chửi mắng mình mà lòng vui như mở hội. Có lẽ anh thích cô cũng vì nét đanh đá chua ngoa này

Hoàng Cảnh chuẩn bị xong thì đưa Cấm Tú đến phòng tập. Tưởng cả ngày hôm nay có thể rảnh rồi ngắm cô ấy thế mà trời nào có cho sung sướng vậy.

Chẳng biết ai gọi đến mà Hoàng Cảnh tái cả mặt rồi vội vã bỏ cô lại mà chạy đi. Cẩm Tú thấy như vậy cũng không giám cản lại sợ trễ việc của anh

" Mẹ kiếp, Gia Hào cậu nói xem kẻ nào to gan vậy? Mới ám sát Dương Thành giờ úp sọt cả đám Bách Đại."" Hoàng thiếu đừng nóng, tôi nhận chỉ thị từ phu nhân mời anh hộ tống hai người bọn họ đến nơi an toàn. Cả chuyện chủ tịch đã hồi phục chút ít cũng mong cậu giữ kín dùm"" Cô ta đang làm gì vậy ?"" Chuyện này tôi không thể tiết lộ. Mong Hoàng thiếu giúp đỡ"Gia Hào cúi người cầu xin sư giúp đỡ

Gia Hào cúi người cầu xin sự giúp đỡ của Hoàng Cảnh khiến hắn ra không thể từ chối. Biết tính người trợ lí này cẩn thận kín kẽ nên không gặng hỏi thêm, chỉ có thể chờ cơ hội hỏi rõ Thẩm Thanh Yên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.