-" Anh sẽ bắt nhốt tôi giống lúc trước sao?" 
Cẩm Tú mặc người đàn ông đang ôm mình, cô thản nhiên hỏi như câu chuyện đã biết trước 
"ừ"" Nếu tôi không muốn và bỏ trốn nữa thì sao?"" Tôi sẽ giết tên người yêu đó của em"Cấm Tú nghe anh nhắc đến người yêu thì không khỏi khó hiểu. Người yêu gì ở đây, không lẽ hắn ta nghĩ cô có người mới rồi đó chứ 
" Anh đã thấy ai tự tử vì tình chưa ? Không sợ tôi sẽ giống như thế sao?"" Em có gan đó?"Ngồi bật dậy, đôi mắt sắc bén nhìn về phía người con gái vẻ khiêu khích. 
Đây mới là cảm giác quen thuộc khi cô tiếp xúc với người đàn ông này. Không sợ trời, không sợ đất, là thiếu gia thích gì làm nấy 
-" Ha... Đúng là anh rồi. Hazzz... Trốn mấy năm nay thế mà cũng không thoát khỏi lưới của Hoàng thiếu. Về thôi, tôi làm con chim hoàng yến của anh" 
Nhìn người phụ nữ trước mặt tự tin nói chuyện với mình làm Hoàng Cảnh có chút bất ngờ. Cô được Dương Thành dạy cho cái gì vậy, thói bất cần đời này làm vị thiếu gia này thấy rất thú vị. 
Hoàng Cảnh được đà đặt cô ngồi lên đùi mình, không nhanh không chậm ngậm lấy đôi môi anh đào. Quen thuộc với sở thích của người đàn ông Cẩm Tú không phản kháng cũng không đáp lại. 
Bàn tay không yên phận lần mò vào bên trong chiếc áo thun nơi chế đậy đôi gò bồng mềm mại. Chiếc lưỡi linh hoạt rút hết mật ngọt bên trong khoang miệng nhỏ. Đến khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bao-boi-cua-lao-dai-si-tinh/3623904/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.