Bôn trong phòng bệnh, Trần Thanh Thanh bước đến ngồi cạnh Trần Thanh Trung nắm chặt tay ông hỏi.
" Ba, hắn ta nói gì với ba vậy? Có phải hắn lại đến uy hiếp ba không?"
" Không, chủ tịch đến thăm ba và nói là đã tìm được chổ ở mới tốt hơn cho người dân ở khu ổ chuột. Cậu ấy không xấu như lời đồn đại đâu."
" Anh ta thật sự đã nói vậy sao? Nói vậy... là con trách lầm anh ta rồi sao?"
" Con đó, tính khí lúc nào cũng nóng nải chẳng nghe ai nói cả."
" Con... có sao? Sao con không nhớ vậy?"
Thanh Thanh đưa tay gảy gảy đầu giả vờ cười cho qua, An Tâm bước đốn kéo cô ra chổ cửa nói khẽ.
" Anh ta là vị chủ tịch mà lần trước cậu kể với mình sao?"
Thanh Thanh nhìn An Tâm gật đầu,An Tâm e dè nhìn ra cửa một cái lại nói tiếp.
" Anh ta soái thật đấy, nhưng khí chất của anh ta quá đáng sợ.Mình cực kì cực kì không thích loại đàn ông này, cứ ôn hòa dể mến như anh Tần Phong có phải tốt hơn không?"
" Lúc nào cũng Tần Phong, Tần Phong. Cậu đúng là..."
" Cậu không nghe người ta hay nói sao? Mê trai chỉ có đầu thai mới hết.Mà biết đâu đầu thai lại mà vẩn làm con gái thì cũng đành tiếp nối sự nghiệp mê trai tiếp thôi."
" Mình bó tay với cậu."
Lữ Hồng trở lại phòng bệnh với vẻ mặt vô cùng tốt, bà ta dấu vội tờ chi phiếu vào trong túi không để Thanh Thanh phát hiện. Biểu hiện trên mặt của bà để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/423615/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.