Hai người lúc nãy luôn theo sau cô là vệ sĩ do Âu Thiên Dương thuê để bảo vệ cho cô,vì sợ cô phát hiên nên họ giữ khoảng cách khá xa. Sự việc sảy ra quá nhanh bọn họ không kịp trở tay vội chạy tới nhưng bọn họ đã đưa cô lên xe chạy đi. Hai người họ nhanh chân lên xe phóng theo, không quên gọi điện báo với Âu Thiên Dương.
" Chủ tịch, bác sĩ Trần bị một nhóm người bắt lên xe.Chúng tôi đang đuổi theo."
" Các người làm việc kiểu gì vậy hả? Bảo vệ một người cũng không xong."
Trong căn phòng chật hẹp với những ánh đuốt lập lòe, Trần Thanh Thanh bị trói hai tay vòng ra sau nằm yên trên mặt đất. Đôi hàng mi dày khẽ động từ từ mở ra, đây là đâu? Trần Thanh Thanh hoảng sợ ngồi dậy đưa mắt nhìn xung quanh.
" Tỉnh rồi sao?"
" Liễu Phi Phi?Cô đang làm cái trò gì vậy, mau thả tôi ra!"
" Thả cô? ha ha ha... Cô nói chuyện làm tôi buồn cười làm sao. Tôi dài công bắt cô về đây, một câu thả cô ra thì tôi sẽ thả hay sao?"
" Tại sao lại bắt tôi? Cô có biết vô cớ bắt người là phạm pháp không?"
" Vậy thì đã sao?Là chính cô đã tạo ra cớ sự ngày hôm nay.Nếu không phải vì cô tôi đã không mất việc, không xấu hổ với mọi người.Không phải rời xa Tần Phong.Tất cả là vì sự hiện diện của cô. Hôm nay dù có trả giá thế nào tôi cũng nhất định phải hủy hoại cô."
" Đó không phải là lỗi của tôi, mà là do lòng ít kĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/423608/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.