" Âu tổng, tôi... tôi không có. Chuyện không phải như vậy đâu. "
" Ý cô là con trai tôi nói dối sao?"
" Tôi không có ý đó,tôi... tôi biết sai rồi. Âu tổng xin anh bỏ qua cho tôi, tôi tuyệt đối không dám nữa."
" Viện trưởng Chu, tôi không muốn thấy một bác sĩ y đức không tốt này nữa. Ông hiểu ý tôi chứ?"
" Tôi hiểu, chủ tịch Âu yên tâm. Liễu Phi Phi từ hôm nay cô bị đuổi việc, mau rời khỏi đây đi."
" Không, viện trưởng ông đừng đuổi tôi mà. Tôi không thể mất công việc này được."
" Bảo vệ đâu, lôi cô ta ra ngoài."
Giải quyết xong xuôi mọi chuyện viện trưởng Chu vội tìm lí do đi ra ngoài, Lâm Minh cũng bế Lạc Lạc đi không ở lại làm kì đà cản mũi hai người họ nữa. Thanh Thanh quay sang Âu Thiên Dương hỏi.
" Sao anh lại tới đây?"
" Nếu tôi không tới cô định làm gì với người phụ nữ điên đó? Để cô ta làm mình bị thương sao? "
" Đó là việc của tôi liên quan gì đến anh. Còn nữa, ai là vợ anh chứ?"
" Trước sau gì cũng sẽ như thế thôi, gọi sớm một chút cho quen. Với lại làm phu nhân chủ tịch không phải tốt lắm sao? không ai dám ức hiếp cô."
" Tôi không cần, tôi tự lo cho mình được. Hết chuyện rồi, anh về được rồi đấy."
Âu Thiên Dương bước đến trước mặt Thanh Thanh cuối xuống nheo mắt nhìn cô, Thanh Thanh quay mặt tránh né ánh nhìn của hắn. Âu Thiên Dương cười mĩm khi thấy hai má cô lại ửng hồng,hắn đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/423607/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.