Bọn chúng vừa rời khỏi Thanh Thanh thở phào nhẹ nhỏm, cô xoay trở tìm cách tháo dây trói.Bọn chúng muốn lợi dụng cô để uy hiếp Thiên Dương, nếu ngày mai anh đến chắc chắn không toàn mạng trở về.Không được, mình không được trở thành gánh nặng của anh ấy được.Cô đưa mắt tìm kiếm khắp phòng,căn phòng trống không, chợt cô nhìn thấy những mảnh vở thủy tinh ở góc tường, cô mừng rở cố nhích người sang lấy một mảnh rồi cố cắt dây trói.
Một lúc sau sợi dây đứt ra cô vội mở dây tìm đường thoát.Nhưng căn phòng này ngoài cửa chính ra không có một lối thoát nào, Thanh Thanh suy nghĩ một chút rồi bạo gan gọi.
" Aaaa.. đau quá, bên ngoài có ai không? Tôi đau bụng quá."
Thanh Thanh trở lại vị trí lấy dây quấn hờ vào tay, cánh cửa lập tức mở ra.
" Có chuyện gì mà mày la in ỏi thế con kia?"
" Tôi đau bụng quá, anh cho tôi đi vệ sinh một chút."
Thanh Thanh vừa nói vừa đưa ánh mắt thăm dò, hai tên vào đây bên ngoài có hai tên đang canh gác. Chỉ bốn tên này thì cô dư sức đối phó. Hai tên nhìn nhau bàn bạc.
" Có dắt nó đi không?"
" Cho nó đi đi, lỡ nó đi ở đây thì làm sao?"
" Vậy mày đưa nó đi đi."
" Mày phải đi với tao chứ?"
" Có một con đàn bà yếu ớt thì sợ gì, dắt nó đi đi."
Tên kia liếc nhìn Thanh Thanh rồi quát lớn.
" Còn không đi mau, mày mà giở trò thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-kho-chieu/2794922/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.