Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau
Ngày hôm sau, Galvin đến thành phố S anh được cảnh sát và lực lượng vệ sĩ vô cùng đông bảo vệ không chỉ có những người ở chính phủ đến đón anh mà còn có Dạ Thành Đông, Nam Kình Thương, bọn người Phương và một số người có địa vị rất cao trong giới đến không phải là chính phủ bảo bọn họ đến mà là bọn họ tự ý đến nhưng chính phủ cũng e dè bọn họ nên không nói gì. Galvin bắt tay chào hỏi mọi người, đến Nam Kình Thương Galvin không những bắt tay mà còn mỉm cười nói: "Đã lâu không gặp." Nam Kình Thương cười nhẹ, những người ở đó kinh ngạc, tò mò thắc mắc Nam Kình Thương có quen biết với Galvin sao? "Anh về đây là có chuyện gì đây?" Tất cả mọi người đều quay lại nhìn Hạ Tử Quyên mặc váy màu đen bằng ren đai thắt ở eo là hình một chiếc nơ màu trắng, giày cao gót màu đen trơn, tóc cô xõa dài vừa xuất hiện đã thu hút tất cả ánh nhìn. Hạ Tử Quyên xuyên qua đám đông đi thẳng đến đứng trước mặt Galvin, hất mặt hỏi:"Nói mau! Anh đến đây là có ý đồ gì?"  Một quan chức chính phủ cau mày, quát lớn:"Này cô gái kia! Cô là ai dám nói chuyện như thế với thái tử Galvin?" Ông ta quay người lại chỉ vào những vệ sĩ của Galvin nói: "Các người bảo vệ thái tử kiểu gì vậy hả? Để cho một người lạ mặt xông tới thái tử còn ăn nói như thế nữa." Dạ Thành Đông cùng bọn người Hạo Tư đều có chung một thắc mắc là tại sao cô lại đến đây? Cô có quen biết gì với thái tử Galvin sao? Tất cả vệ sĩ ở đó đồng loạt cúi đầu, chào cô với giọng rất lớn:"Công chúa!" Tất cả mọi người vừa nghe những vệ sĩ ở đó chào cô gọi cô là công chúa thì hoảng hốt, kinh ngạc chỉ duy nhất Nam Kình Thương là bình thường, anh chỉ mỉm cười nhẹ. Dạ Thành Đông cau mày, khó hiểu nghi hoặc:"Công chúa? Em là công chúa?" Hạ Tử Quyên không thèm để ý đến anh, nhìn Galvin với gương mặt đầy hắc ám, Galvin không trả lời câu hỏi của cô mà nhìn mọi người tươi cười giới thiệu: "Tại đây tôi xin giới thiệu với mọi người cô gái này là em gái của tôi công chúa Eirlys Stephen."  Tất cả mọi người bắt đầu trở nên xôn xao:"Cô ấy là công chúa sao? Công chúa đến thành phố chúng ta từ lúc nào mà chúng ta không hay biết gì hết?" "Đúng đó! Không ai biết gì hết." Galvin cùng mọi người đi đến nhà hàng Crystal, Galvin kéo cô theo, suốt dọc đường Dạ Thành Đông đều nhìn cô cau mày không rời mắt, trong lòng anh vẫn luôn thắc mắc là cô trở thành công chúa nước L.E từ khi nào chứ? Đến nhà hàng, mọi người ngồi vào bàn Hạ Tử Quyên ngồi cạnh Galvin mặt vẫn lạnh lùng, khó coi: "Bây giờ anh có thể nói cho em biết là anh đến đây để làm gì chưa?" Galvin cười mỉm đáp:"Anh đến đây là để đưa em quay về L.E đó." Dạ Thành Đông vừa nghe Galvin muốn đưa cô về L.E sắc mặt liền lập tức thay đổi trở nên lạnh lẽo hơn. Hạ Tử Quyên giận dỗi, hất mặt nói:" Em không về." Galvin nhướng mày, nhìn cô:"Em không về anh sẽ trói em đem em về."  Tất cả mọi người ở đó không ai dám lên tiếng, họ có chút sợ vì họ cũng đã từng nghe nói về Galvin ai cũng biết tính anh rất khó gần, lạnh lùng lúc nào cũng nghiêm túc là một người rất đáng sợ. Hạ Tử Quyên trừng mắt với anh:"Anh thử xem! Em sẽ nói với phụ hoàng là anh bắt nạt em để xem phụ hoàng bênh ai?" Galvin mỉm cười với cái tính có chút trẻ con của cô: "Tất nhiên là phụ hoàng sẽ bênh vực em trong hoàng cung ai chẳng biết em là cô công chúa được cưng chiều nhất." Dạ Thành Đông đôi mày càng nhíu chặt rất muốn ngay lập tức hỏi cô là đã có chuyện gì xảy ra? Anh chỉ mong là bữa ăn này kết thúc nhanh đi.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau