Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau
Đi mua sắm xong, bọn họ quay về Dạ viên ăn trưa có rất nhiều món cô thích, ngồi vào bàn ăn, Dạ Thành Đông miệng tươi cười gắp đồ ăn vào chén cô liên tục, làm cho chén cô đầy ấp thức ăn, Hạ Tử Quyên nhìn chén mình rồi ngước mặt lên hỏi anh:"Anh muốn tôi nghẹn chết sao? Hay là anh đang tưởng mình đang gắp cho heo ăn." Dạ Thành Đông ngơ ra, lắc đầu giải thích:"Không có! Anh không có ý đó." Lạc Tuyết Nhàn thật sự hết cách với đứa con này của mình, Hạo Tư đi vào chào anh rồi nói:"Lão đại! Thái tử nước L.E ngày mai sẽ đến đây." "Khụ...Khụ...Khụ..." Hạ Tử Quyên vừa nghe Hạo Tư nói xong liền ho sặc sụa không ngừng, cô nhíu nhíu mày hỏi:"Đến đây để làm gì?" Hạo Tư lập tức trả lời cô:"Tôi nghe nói là muốn đến đây để du lịch." Dạ Thành Đông cau mày, thấy sắc mặt cô thay đổi liền hỏi:"Có chuyện gì sao?"  Hạ Tử Quyên lắc đầu:"Không có gì." Ăn xong, Hạ Tử Quyên quay về biệt thự, vừa về đến thì Bạch Nhã Băng gọi điện đến cho cô:"Eirlys! Cậu đã biết tin ngày mai anh Galvin sẽ đến đây chưa?" Hạ Tử Quyên cau mày đáp:"Tớ mới vừa biết đây cậu có tin anh ấy đến đây du lịch không?" "Du lịch cái nỗi gì? Tớ nghĩ lần này đến đây anh ấy muốn bắt cậu về không chừng." "Tớ cũng nghĩ vậy nhưng mà tại sao Clara không thông báo cho chúng ta chuyện này trước chứ?" "Cậu hãy gọi thử xem." Hạ Tử Quyên ngưng nói chuyện với Bạch Nhã Băng, gọi điện cho Clara, Clara bắt máy chưa kịp nói gì cô đã nói: "Clara! Tại sao em không thông báo cho chị là anh hai về nước?" Clara khóc không ra nước mắt về chuyện này:" Không phải là em không muốn thông báo cho chị biết mà là anh ấy không cho em nói, nếu em mà nói thì anh ấy sẽ xử em."  "Lúc nào anh ấy cũng thích dọa người ta." "Cốc! Cốc! Cốc!" Hạ Tử Quyên nghe thấy tiếng gõ cửa liền đặt điện thoại ra xa bảo:"Vào đi." Nhìn thấy Daisy mặt mày có chút khó coi cô liền nói với Clara:"Vậy thôi chị có chuyện rồi." Nói xong cô tắt điện thoại, nheo mắt lạnh lùng hỏi Daisy: "Có chuyện gì sao?" Daisy khẽ nhíu mày nói với cô:"Công chúa! Chủ tịch Dạ đang ở dưới phòng khách." Hạ Tử Quyên cau mày, khó hiểu, thắc mắc:"Tại sao đột nhiên anh ta lại đến đây?" Daisy lắc đầu:"Thuộc hạ không biết nhưng mà..." Cô cau mày khó chịu hỏi:"Nhưng mà sao?" Daisy khó nói chỉ đành kêu:"Công chúa hãy xuống đó xem đi." Gương mặt ngơ ngác, cô bước xuống lầu vừa đến phòng khách, mắt cô trợn to hết cỡ, há hốc miệng sững sốt. Trước mắt cô là một căn phòng tràn ngập gấu bông, Dạ Thành Đông đang ngồi trên ghế trong đống gấu bông đó, cô bước đến trước mặt anh hỏi: "Dạ Thành Đông! Anh đang làm cái gì vậy?" Anh đứng dậy nhìn cô mỉm cười:"Chẳng phải em không thích con sư tử đó sao? Anh lại không biết em thích gấu bông loại nào nên đành mua cho em 100 con gấu bông khác nhau có cả những con gấu bông trong phim nữa. Em hãy xem xem nếu như không có loại gấu bông em thích thì em hãy nói với anh để anh đi tìm cho em." Hạ Tử Quyên thật sự là bó tay bó chân với anh nhưng lại có chút ấm lòng, cảm động với hành động này của anh, cảm thấy có chút ngốc nghếch nhưng rất đáng yêu.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115
Chương sau