Nhưng cô không thể, anh cô giờ đây là con cháu Diệp gia- con cháu của ông trùm dầu mỏ còn cô thì không phải. Diệp gia không có con cháu kế nghiệp nên nhiều năm trước đã nhận nuôi anh trai cô- Lâm Gia Bảo, nhưng anh trai cô lại đổi tên thành Diệp Bảo nên lúc trước cô có nhờ Lạc Thiên tìm kiếm nhưng tìm không thấy. Diệp gia vì sợ người thân của đứa con mình mới nhận mà đã xóa sạch mọi dấu tích năm đó, làm cho cái tên Lâm Gia Bảo hoàn toàn biến mất như chưa từng tồn tại. Diệp gia có thể xóa được cái vẻ bề ngoài nhưng đâu xóa được ký ức, anh trai cô nhiều năm nay vẫn đi tìm cô đó thôi.
Lâm Vân Du đưa tay lên run rẩy như muốn đỡ Lạc Thiên dậy nhưng cô lại hạ xuống mà quay sang nắm lấy cánh tay anh trai mình.
Diệp Bảo nắm chặt nắm đấm, trong mắt anh người đàn ông được gọi là chồng của em gái chỉ là tên vô tích sự. Từ lúc nghe Trương Phong báo tìm được Lâm Vân Du, anh đã vui mừng biết bao nhiêu. Nhưng đến đây nhìn thấy em gái mình sống trong khu ổ chuột, căn nhà gỗ mục nát thiếu tiện nghi... Lại nhìn thấy chồng em gái mình say xỉn, rượu chè anh đã tức giận biết bao nhiêu.
Trương Phong ngồi ở phía đằng xa thở dài, anh có đưa cho Diệp Bảo sắp tài liệu về cuộc sống nhiều năm qua của Lâm Vân Du nhưng Diệp Bảo vui quá đâu có đọc đến. Cứ thế mà đi tìm em gái.
Diệp Bảo nhếch môi cười rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-cua-tong-tai-hac-am/2254114/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.