Thực chất cô với hắn vài ba hôm trước cãi nhau um xùm nên cô đã nửa đêm nửa hôm dẫn Bảo Bảo sang Mỹ. Vậy mà cô cứ nói linh tinh làm người ta tưởng cô sống với Bảo Bảo bên Mỹ một mình. Từ Bảo Bảo có cha lại thành Bảo Bảo không cha a~
- Mami, mami. Dắt con về nước S với baba đi
- Hứ, không bao giờ. Con thích thì tự đi mà về
- Đi mà mami, con nhớ baba lắm rồi a~
- Ai nhớ thì người ấy tự về
- Hừ, con hỏi mami lần cuối. Mami có đưa con về với baba không thì bảo?
- Không, không và khôngggggg
- Máy ~ ghi ~ âm ~ đo ~ đỏ
- Bảo Bảo, sắp xếp quần áo nhanh đi nào. Mami với con cùng về ha~
- Mami thật là ngoan a~
Vừa đi ra sân bay, cô vừa lẩm bẩm rủa Tiểu Bảo. Nó thật khiến cô bực mình mà. Rốt cuộc thì nó để cái máy chết tiệt đó ở đâu cơ chứ? Sao cả đêm qua cô tìm mà không thấy?
Cô quay sang Tiểu Bảo Bối, giọng nhẹ nhàng hỏi:
- Bảo Bảo a~. Mami đưa con về với baba rồi nè. Giờ Bảo Bảo đưa mami cái máy đó đi nha~
- Máy nào cơ ạ?
- A~ Cái máy mà hôm qua Bảo Bảo thu thu ý. Hì, đưa mami nha con
- À, hóa ra mami nói đến cái máy đó hả?
- Ừ, đúng rồi
- Con quăng vô sọt rác ở khách sạn rồi mami ạ
- Cái, cái gì? Hừ, sao con không nói sớm. Làm mami tốn hết cả nước bọt. Bác tài, quay về khách sạn
- Ủa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ba-dao/118979/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.