Không ai ngờ đến Lăng Triển lại đột nhiên qua đời.
Mặc dù hai công ty là đối thủ cạnh tranh, nhưng nói cho cùng, Lăng Triển cũng là người quen của họ Phong, Phong Miên và Mạn Nhu cân nhắc đến toàn cục bèn quyết định đến thăm, cho dù bọn họ đã từng có hiềm khích thế nào trong quá khứ thì nay người cũng đã cưỡi hạc về trời rồi...
Mạn Nhu đi sau Phong Miên, cùng nhau bước vào phòng bệnh của ông, vào lúc này, thành viên hội đồng quản trị cũng vội vàng chạy đến, bầu không khí ngột ngạt trong phòng bệnh rất đỗi bi thương.
Lăng Diệp nhìn thấy Phong Miên đi vào phòng bệnh bèn muốn xông qua ngay lập tức, nhưng anh ta đã bị vệ sĩ cản lại.
Anh ta chỉ Phong Miên: "Tao sẽ không tha cho mày đâu! Bây giờ cha tao mất rồi, Long Đằng cũng là của mày, mày vừa lòng chưa?"
Mạn Nhu thật không ngờ rằng đến nước này rồi nhà Lăng Diệp vẫn không thấy hối cải.
"Cậu cứ tiếp tục làm loạn như vậy thì có ích gì? Anh gián tiếp hại chết ông ấy đấy!"
"Mày nói gì?"
"Lăng Triển vốn mang bệnh tim trong người, ông ấy chịu thương chịu khó, vất vả nhiều năm như vậy để lèo lái Long Đằng, mà còn để dọn dẹp tàn cục của tên ăn tàn phá hại cậu bày ra, còn cậu thì sao? Lúc ông ấy cần cậu kề cận chăm sóc, cậu chỉ biết ăn chơi đàn điếm, cậu có từng nghĩ cho Long Đằng chưa? Nếu không phải dạo này cậu gây ra quá nhiều rắc rối, ông ấy nào bị kích động nặng nề đến như vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-anh-hau/503568/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.