“Nói, lần này cậukiên trì mở hội nghị ở cái nơi quỷ quái này là vì lý do gì.” Mạc Nhi vừa biến mất ở cạnh cửa, Vu Hoài Lý liền không nhịn được mở miệng hỏi.
Mộng ảo cổ bảo, quả nhiên là nơi quỷ quái, thậm chí anh đã cố ý thay đổikiểu áo cưới đặt trước cho cô dâuđể khác với lễ phục trong bức họa thứ nhất, nhưng đến hôn lễ trong bức họa thứ hai mở ra lại hoàn toàn dậptắt sự đắc ý của anh, trong bức tranh Hải Ninh mặc lễ phục chính là bộlễ phục cưới truyền thống Trung Quốc, thật là liệu việc như thần, khôngphải quỷ, thì chính là thần.
” Đàn ông mới vừa kết hôn hỏa khílớn như vậy đó, không phải sao?” Phạm Tích cười nhẹ, ngồi xuống, trướcmặt anh chính là ly Coca Cola còn bốc bọt khí kia, vì không để cho người ta phát hiện anh đặc biệt thích, anh cầm ly lên uống một hơi cạn sạch,thật đã nghiền.
Vu Hoài Lý không nói, ngồi xuống theo, “Cậu sẽ không nói với tôi cậu thậtsự yêu Hải Ninh chứ?”
Đôi mắt Phạm Tích buồn bả, “Đừng nói việc này của mình nữa, cậu cái con rùa đen rút đầu này.”
Rõ ràng thích người ta, còn giới thiệu cho anh, đến cuối cùng lại đemngười đoạt lại, đây là đạo nghĩa huynh đệ cái quỷ gì? Coi như anh khôngthật lòng yêu Lâu Hải Ninh, nhưng Lâu Hải Ninh đối mặt với anh nhưngkhông bị anh mêhoặc, chỉ điểm này thôi sẽ để cho lòng của anh vô cùngthất vọng.
Nhìn trái nhìn phải, nhìn ngang nhìn dọc, Phạm Tích anh có điểm nào thua tên Vu Hoài Lý buồn chán này chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-xin/96896/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.