Lục Kiến Thành và Nam Khuê đứng ở giữa, anh nắm tay cô.
Mà Tư Mục và Niệm Khanh thì đứng hai bên một trái một phải.
Một nhà bốn người, vốn đã hạnh phúc, hơn nữa còn có một cặp trai song sinh đáng yêu như vậy, cho nên vừa xuống xe gần như bọn họ đã thu hút sự chú ý của truyền thông.
“Oa, song sinh đấy, đẹp trai quá đi mất!”
“Từ lâu tôi đã nghe tổng giám đốc Lục nói là có cặp song sinh, đây là lần đầu tiên họ công khai lộ diện đấy!”
“Đúng vậy, trái tim của bà đây đang đập thình thịch rồi này, nhan sắc kia còn kinh khủng hơn so với tổng giám đốc Lục, trực tiếp nổ tung bầu trời luôn.”
Những lời này, cả hai đứa trẻ đều nghe thấy.
Cậu ban nhỏ Nam Niệm Khanh thắc mắc hỏi: “Nổ tung bầu trời là có ý gì?”
Nam Khuê cười trả lời cậu bé: “Chính là cực kỳ cực kỳ đẹp trai.”
Vừa nghe mình được khen ngợi, cậu bé Nam Niệm Khanh lập tức vui vẻ.
Chỉ cần vui vẻ, cậu sẽ trực tiếp thoát tay của Lục Kiến Thành, tự mình bước đi trang trọng, đi vào hội trường.
Vừa đi, cũng không quên vẫy tay chào truyền thông hai bên, đồng thời cười chào hỏi: “Xin chào các chú, xin chào dì, hãy chụp con thật đẹp trai vào nhé!”
Sau đó, cậu bé bắt đầu nhìn thẳng vào máy ảnh, đong đưa đủ tất cả các loại kiểu dáng.
Nói là chụp liên tục cũng không quá đáng.
Nhất là nụ cười trên mặt kia, càng cười càng ngọt ngào hơn.
Ngược lại, cậu bạn nhỏ Lục Tư Mục thì khác.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443952/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.