Nói xong, cô ấy giống như một con thỏ con, nhảy nhót bên cạnh Chu Tiễn Nam.
Sau khi đi vòng quanh mấy vòng, cô ấy mới dừng lại vui vẻ nói: “Anh Tiễn Nam, đã lâu không gặp, anh thật sự càng ngày càng đẹp trai và phóng khoáng.”
“Em cũng càng ngày càng khéo ăn khéo nói.”
“Như nhau như nhau, nhưng anh Tiễn Nam vẫn đẹp trai hơn một chút.”
Phùng Ngọc Đình khoác cánh tay Chu Tiễn Nam, đồng thời nhìn Phùng Thao: “Cha, hai người gặp nhau chỉ bàn chuyện công việc cũng thật nhạt nhẽo, con nghe nói mấy năm nay anh Tiễn Nam đã xử lý rất nhiều vụ án xuất sắc, con rất ngưỡng mộ.”
“Vậy cho con mượn anh Tiễn Nam một chút nhé!”
Phùng Thao cưng chiều nhìn con gái nhà mình: “Đi đi, thật là con gái lớn trong nhà như quả bom nổ chậm.”
Phùng Ngọc Đình vui vẻ kéo Chu Tiễn Nam lên lầu hai.
Sau đó đưa tay ra để người bên cạnh đi xuống.
Đến khu xung quanh yên lặng, không có ai nữa thì cô mới mỉm cười tiến lại gần và nói một cách bí ẩn: “Anh Tiễn Nam, em nghe chị Phượng Kiều nói, anh có người thích rồi à?”
“Vậy khi nào anh dẫn cho em gặp thế? Em rất tò mò.”
Ánh mắt Chu Tiễn Nam nhìn quanh căn phòng, rồi dừng lại trên người Phùng Ngọc Đình, cưng chiều xoa đầu cô nói: “Cô nhóc yêu đương rồi!”
Anh không dùng câu hỏi mà là giọng điệu chắc chắn.
Phùng Ngọc Đình nghe xong, thực sự kinh ngạc.
Cô há to miệng, sau đó nhìn anh với vẻ mặt ngạc nhiên: “Trời ạ, anh Tiễn Nam, anh thật thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443946/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.