Nam Khuê lập tức quay đầu bất ngờ nhìn về phía Tiểu Niệm Khanh.
Sau đó nhìn về phía Lục Kiến Thành, nhẹ nhàng hỏi: “Con đồng ý gọi cha rồi hả?”
Lục Kiến Thành cười gật đầu: “Ừm, vừa rồi lúc chơi trò chơi có gọi.”
Tình cảm hai người đã hòa hảo mà cô vẫn một mực lo lắng.
Bây giờ có vẻ như nỗi sợ hãi của cô là hoàn toàn vô ích rồi.
Nhưng mà, dù sao cũng là trẻ con, tâm trạng đi rất nhanh, vừa có cái gì thú vị đã bị thu hút ngay lập tức.
Giọng nói của Tiểu Tư Mục lại truyền đến: “Mẹ ơi, tuy rằng mẹ nói tắm rửa là riêng tư, nhưng ba không phải người ngoài, chúng ta có thể cùng ba tắm rửa đi, hơn nữa ba nói, còn có thể chơi với chúng con…”
Mấy chữ cuối cùng “trận chiến múc nước” còn chưa nói ra đã bị Lục Kiến Thành cản lại: “Còn có thể gia tăng tình cảm với các con, tạo ra quan hệ cha con hài hòa.”
Lời này, Nam Khuê tin.
Thế nhưng, khi tắm rửa hơn mươi phút còn chưa đi ra, bên trong lại truyền đến một đợt lại một đợt cười vui vẻ, ba cha con ở bên trong chơi trận chiến múc nước vui vẻ, Nam Khuê biết, nàng bị lừa.
Nguyên bản mất mười phút tắm rửa, cuối cùng mất những bốn mươi phút.
Vẫn là dưới sự cảnh cáo nhiều lần của cô thì mới chấm dứt.
Vốn là có chút tức giận vì hai đứa nhỏ chưa từng thức đêm như vậy.
Nhưng khi nhìn thấy bọn họ mặc đồ ngủ, một trái một phải kéo cánh tay cô, vừa nhận sai, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443782/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.