Nghe Lục Kiến Thành nói, Nam Khuê đột nhiên ngẩng đầu lên.
Đôi mắt ngấn lệ kia cũng nhìn anh, nghiêm túc mở miệng: “Weibo của anh, giấy đăng ký kết hôn đều phơi ra rồi, truyền thông cũng đã đưa hình ảnh của vợ anh ra. ”
Lúc ấy, khi cô biết bệnh tình của Niệm Khanh, cả người đều sắp điên rồi.
Một trái tim ở trên người đứa nhỏ, chỉ muốn nhanh chóng tìm được trái tim thích hợp, cấy ghép cho Niệm Khanh.
Trong suốt một tháng, cô hầu như không có thời gian rảnh rỗi.
Cô cũng không dám để cho mình rảnh rỗi.
Tuy nhiên, thực tế đã cho cô một đòn nặng.
Trong tháng đó, Nam Khuê chạy khắp các bệnh viện nhưng không tìm được trái tim phù hợp.
Hơn nữa, dữ liệu cho thấy rằng gần như không thể để tìm một trái tim phù hợp trong thời gian ngắn.
Tất nhiên, cũng có những người may mắn có thể gặp đúng cách trong vòng nửa năm hoặc thậm chí ít hơn.
Ban đầu, Nam Khuê vẫn luôn kiên định Niệm Khanh của cô nhất định là người may mắn, là đứa trẻ d được ông trời chiếu cố.
Dù sao thằng bé sinh ra đã gập ghềnh như vậy, ông trời sao có thể không thiên vị một chút chứ!
Thế nhưng, trong khi chờ đợi dài đằng đẵng, nổi tuyệt vọng từng chút từng chút bao bọc lấy cô, đè ép gần như sụp đổ, tránh không thoát, chạy không thoát.
Vì do tim có vấn đề, Niệm Khanh cũng nhiều lần vào phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện.
Mỗi một lần, trái tim Nam Khuê đều treo trên mũi đao, cả người sợ hãi muốn chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443773/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.