Lục Kiến Thành mím môi, cúi thấp xuống cười trêu đùa: “Tiểu thư Nam Khuê, cô nhìn tôi chằm chằm như vậy, không sợ vợ tôi ghen sao.”
Nam Khuê lập tức đỏ mặt: “Vậy anh ở bên ngoài đợi em.”
Cuối cùng, cô chọn một chiếc sườn xám dài màu đỏ, kiểu dáng tuy đơn giản nhưng khi mặc lên người lại đẹp một cách lạ thường.
Kết hợp với một chiếc áo choàng màu trắng.
Nam Khuê nhìn bản thân mình trong gương, cô như thể một thiên kim tiểu thư đến từ Thượng Hải.
Vén nhẹ mái tóc, khí chất lại càng giống hơn.
Những nữ phục vụ ở hai bên không ngớt lời khen ngợi: “Tổng giám đốc Lục và phu nhân đúng là một cặp trai tài gái sắc, quả là xứng đôi vừa lứa.”
Lúc này, Lục Kiến Thành lại đi vào.
Hai cô phục vụ liền biết ý rời đi.
Lục Kiến Thành ôm chặt lấy eo của Nam Khuê.
“Khuê Khuê, phải làm sao đây, anh hối hận rồi!” Đột nhiên Lục Kiến Thành trầm giọng nói.
“Hối hận điều gì?”
“Hối hận đã đưa em tới đây, em đẹp như vậy, anh không muốn em bị những người đàn ông khác nhìn.”
Không thể phủ nhận rằng sau khi nghe những lời của anh, mọi đau buồn và không vui trước đó trong lòng Nam Khuê đều tan biến.
Những điều mà phụ nữ muốn thực sự rất đơn giản.
Không cần biết cô có béo hay không.
Cho dù cô có béo thật đi chăng nữa, chỉ cần anh khen cô thì cô sẽ cảm thấy vui vẻ rất lâu.
“Cảm ơn anh Kiến Thành, em biết, em bây giờ chắc chắn không thể so sánh được với trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443727/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.