“Cô thật bình tĩnh, chỉ hy vọng những gì tôi nói tiếp theo vẫn khiến cô bình tĩnh như vậy.”
Nam Khuê siết chặt hai tay, càng thêm dùng sức.
Lâm Tư Vũ nói tiếp: “Khi ông nội Lục quản lý công ty, ông ấy chú ý đến sự ổn định và vững chắc, vì vậy sự phát triển của tập đoàn Lục thị trong những năm qua tuy không nhanh nhưng lại rất ổn định.”
“Nhưng mà Kiến Thành dù sao cũng còn trẻ, hoạt bát và cương quyết, anh ấy đã kế thừa những tham vọng trước đây của ông nội Lục, và từ khi lên nắm quyền, anh ấy đã liên tiếp thực hiện nhiều hạng mục lớn, vì vậy công ty đang mở rộng rất nhanh chóng.”
“Trong hai năm qua, Lục thị lại liên tiếp thực hiện rất nhiều hạng mục hàng chục tỷ, thậm chí hàng trăm tỷ, mấy ngày nay mọi thứ trở nên rối ren, chuỗi vốn của công ty liên tiếp gặp khủng hoảng.”
“Cô chỉ biết tôi là thiên kim của tập đoàn Lâm thị, nhưng chắc là cô không biết lĩnh vực kinh doanh chính của gia đình chúng tôi.”
Nghe những lời Lâm Tư Vũ nói, cùng với vẻ chắc chắn trong mắt cô ấy, Nam Khuê cũng đã đoán được đại khái.
“Không sai, chính là ngân hàng.”
Quả nhiên là vậy, không có gì ngạc nhiên.
“Cho nên Kiến Thành chủ động mời cô là hy vọng cô có thể giúp một tay cho việc vay vốn ở ngân hàng, đúng không?”
“Đúng vậy, nhưng đây không phải là một số tiền nhỏ, nhưng chỉ dựa vào tôi thì không giúp được, quyền quyết định nằm trong tay ông nội tôi.”
“Ông nội tôi vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443707/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.