Lên tới tầng hai, Chu Tiễn Nam đã quên anh ấy vẫn còn đang nắm tay Nam Khuê.
Vẫn là Nam Khuê cúi đầu nhìn, nhắc nhở nói: “Tiễn Nam…?”
Lúc này Chu Tiễn Nam mới nhận ra, lập tức buông tay mình ra: “Thật ngại quá.”
Bàn tay đã được buông lỏng, nhưng nhiệt độ ấm áp từ bàn tay cô vẫn còn lưu lại trên tay anh ấy.
Tay cô thực sự rất nhỏ, còn rất mềm.
Thậm chí còn mềm mại hơn anh ấy tưởng tượng.
“Vừa nãy ở dưới tầng chắc mẹ tôi đã nói với em rất nhiều chuyện, bà ấy chắc là có chút hiểu lầm, em không cần quá để tâm.” Chu Tiễn Nam giải thích.
“Hả, hiểu lầm gì chứ?”
Nam Khuê khó hiểu, không phải cô chỉ đến thăm anh ấy một lúc thôi sao, chuyện này thì có gì để người khác hiểu lầm chứ.
Chu Tiễn Nam nhẹ ho khan một tiếng, có chút ngượng ngùng nói: “Có thể là…bà ấy hiểu lầm quan hệ giữa chúng ta, thậm chí có khả năng còn hiểu lầm em thành bạn gái tôi.”
“Hả …” Nam Khuê lập tức cực kỳ kinh ngạc: “Chắc không đâu.”
“Nhất định là như thế.” Chu Tiễn Nam nói.
“Vậy anh nói xem tôi có nên giải thích với bà ấy không, nếu không sau này bạn gái thật sự của anh đến nhà, lúc đó lại không hay.”
“Không cần.” Chu Tiễn Nam nói: “Tôi tạm thời chưa có bạn gái.”
Nam Khuê suy nghĩ một chút, sau đó chớp chớp đôi mi dài nhìn Chu Tiễn Nam: “Anh xuất sắc như vậy, các cô gái theo đuổi anh nhất định là rất nhiều, chờ đến khi anh có bạn gái rồi thì đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443581/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.