Anh hỏi.
Đúng, anh không thể chịu đựng được nữa, anh vẫn hỏi.
“Cái gì?” Nam Khuê ngẩng đầu lên, bị vấn đề đột ngột của Lục Kiến Thành làm cho có chút khó hiểu, khó hiểu nhìn anh.
“Em nói, những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất, hạnh phúc nhất của em đều trải qua ở đây, vì vậy, có phải vì anh ta không? Người đàn ông luôn ở trong trái tim em suốt 10 năm?” Không còn đè nén chính mình nữa, anh lấy hết dũng khí hỏi.
Sau khi phản ứng lại, Nam Khuê xoay người, đôi mắt sáng ngời của cô nhẹ nhàng chớp chớp, nhìn Lục Kiến Thành, nhẹ giọng hỏi: “Anh muốn nghe lời nói thật không?”
“Ừm, lời nói thật.” Lục Kiến Thành gật đầu.
Nam Khuê cũng gật đầu: “Ừ, anh nói đúng, là bởi vì anh ấy.”
Chính là vì anh ấy, nếu không thì còn lý do gì nữa chứ?
Đồ ngốc, người đàn ông xa ở chân trời gần ngay trước mắt, là anh đó.
Mặc dù đã sớm nghĩ tới đáp án, nhưng nghe thấy cô tự mình nói ra miệng, khoảnh khắc tự cô thừa nhận, Lục Kiến Thành vẫn cảm thấy trong lòng khó chịu.
Giống như có cái gì đó đang bóp cổ anh, gần như không thể thở nổi.
“Em có thể kể cho anh nghe về anh ta không?” Chịu đựng sự chua xót, Lục Kiến Thành nhẹ giọng hỏi.
Nam Khuê ngước mắt lên, đáy mắt đặc biệt trong sáng nhìn anh: “Anh muốn nghe không?”
“Ừm, muốn.”
Dường như do dự một chút, gạt sợi tóc bị gió thổi loạn, Nam Khuê cất bước đi về phía trước.
Lục Kiến Thành cũng đi theo cô.
Cuối cùng, Nam Khuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443505/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.