Anh yên tâm, sau này tôi sẽ không quấn lấy anh nữa, cũng sẽ không biết tự lượng sức mình mà ganh đua cao thấp vì một vị trí trong lòng anh nữa.
Loại đau đớn đến mức không còn muốn sống này cô trải qua một lần là đủ rồi, đủ để khiến cả đời này cô cũng không quên được.
Toàn thân không còn chút sức lực, cuối cùng Nam Khuê không chịu nổi nữa.
Phịch một tiếng, cả người cô trực tiếp ngã xuống đất,
Trên mặt đất đều là nước, nước bắn tung tóe vào mặt cô.
Lúc ngã xuống vẫn rất đau, nhưng cô đã không còn cảm nhận được nữa.
Mưa vẫn rất lớn.
Trời càng lúc càng tối, xe trên đường càng ngày càng ít.
Trên một chiếc xe Jeep cách đó một đoạn, hai tay Đỗ Bằng chống lên tay lái, đột nhiên cậu ấy mạnh mẽ dụi mắt.
“Sếp, hình như phía trước xảy ra tai nạn xe cộ, mưa lớn quá nên em nhìn không rõ, anh thử nhìn xem.”
Nghe thấy mấy chữ “tai nạn xe cộ”, Chu Tiễn Nam vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi lập tức ngồi nghiêm túc lại, ánh mắt đen nhánh nhìn về phía trước.
Khi thấy chiếc xe lật nghiêng ven đường, trái tim anh ấy lập tức xiết lại, nói: “Tai nạn xe cộ, nhanh lái qua đó.”
“Vâng, sếp.”
Xe dừng lại, hai người lập tức lại gần chiếc xe bị tai nạn, bọn họ nhanh chóng phát hiện tài xế ngồi ở vị trí lá xe.
Đồng thời Đỗ Bằng cũng phát hiện được một người mặc đồ trắng nằm ven đường.
May mắn hôm nay Nam Khuê mặc váy trắng nên không bị chìm vào bóng tối, vẫn tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443472/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.