Người đàn ông kia nghe xong thì hơi sửng sốt.
Sau đó anh ta lập tức ha ha cười lớn: “Đỗ Quốc Khôn, dựa vào ông? Tổng giám đốc Lục thị là con rể của ông sao, ha ha, ông đúng là có can đảm chém gió.”
“Sao ông không nói tổng thống Mỹ là con rể ông luôn đi?” Người đàn ông kia đánh một cái lên đầu Đỗ Quốc Khôn.
Đỗ Quốc Khôn càng sốt ruột hơn, vội vàng nhìn Nam Khuê: “Khuê Khuê, con mau giải thích đi, con biết bọn họ muốn mang con đi đâu không?”
“Đi đâu?”
“Bọn họ muốn mang con bán cho hộp đêm để phục vụ đàn ông.” Đỗ Quốc Khôn cắn răng nói.
Nam Khuê đột nhiên ngẩng đầu, không thể tin được mà nhìn về phía người đàn ông kia: “Làm vậy là trái pháp luật, mấy người không có quyền mua bán sự tự do của tôi, càng không thể ép buộc tôi.”
Người đàn ông kia nhìn cô một cái, vẻ mặt vô cùng châm chọc.
Lúc này Đỗ Quốc Khôn kéo cánh tay người đàn ông lại, đồng thời lấy điện thoại ra gọi điện cho Lục Kiến Thành.
“Alo…”
Thấy người gọi là Đỗ Quốc Khôn, giọng Lục Kiến Thành vô cùng lạnh lùng.
“Con rể, cha là cha vợ con.” Đỗ Quốc Khôn khách khí nói.
“Có chuyện gì?”
Thấy Lục Kiến Thành không phủ nhận, người đàn ông thả lỏng tay Nam Khuê, hứng thú nghe.
Trong lòng càng nghi ngờ hơn: Chẳng lẽ tổng giám đốc Lục thị thật sự là con rể của Đỗ Quốc Khôn?
“Kiến Thành, chuyện là… cha nợ tiền, bọn họ bắt cha trả tiền, còn nói nếu không trả sẽ chém đứt…”
Đỗ Quốc Khôn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443410/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.