Trái tim Nam Khuê lập tức rối loạn, bỗng nhiên cô không biết mình nên làm gì bây giờ?
Lục Kiến Thành quyết định dẫn Phương Thanh Liên tới, chắc đã nhịn không được nữa, cho nên muốn giới thiệu thân phận của Phương Thanh Liên cho mọi người biết sao?
Còn cô thì sao?
Cô là cái gì?
Mặt Nam Khuê trong nháy mắt trở nên trắng bệch, ầm một tiếng, điện thoại từ trong tay cô rơi xuống.
Bác gái Chu thấy thế, vội vàng nhặt lên: “Thiếu phu nhân, làm sao thế? Sắc mặt cô sao lại kém như vậy, có phải thiếu gia nói cái gì không?”
Nam Khuê mờ mịt gật đầu: “Không có.”
“Thật ngại quá, con vào nhà vệ sinh.”
Đứng bên cạnh bồn nước, Nam Khuê giống như điên rồi, liều mạng tạt nước lạnh vào mặt.
Không nhớ rõ đã rửa bao nhiêu lần, cả hai má đều lạnh như băng không có một chút nhiệt độ nào, hai tay cũng lạnh đến đỏ bừng, cô mới ngẩng đầu, vén tóc, rồi nhìn mình.
Trong gương, cô mặc quần áo hoa lệ xinh đẹp nhất, trang điểm dịu dàng xinh đẹp nhất, đeo trang sức và vòng cổ đắt tiền nhất, nhưng giờ phút này, cô lại cảm thấy mình giống như một tên hề, vô cùng thảm hại.
Rõ ràng cô đã đồng ý, chờ mừng thọ hôm nay của ông nội vừa kết thúc, ngày mai cô sẽ nói chuyện ly hôn với ông nội.
Nửa ngày mà thôi.
Chỉ có nửa ngày, vậy mà anh cũng không đợi được sao.
Thấy Nam Khuê đi vào có chút lâu, nước trong nhà vệ sinh vẫn chảy liên tục.
Bác gái Chu sợ cô xảy ra chuyện gì, lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443380/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.