Chương 1695
“Khuê Khuê nói, bà ấy đã qua đời nhiều năm trước rồi.”
Giây phút nhìn thấy bức ảnh, trong lòng Cố Ngôn Bân đã nghĩ tới đáp án này rồi.
Nhưng khi thật sự nghe thấy câu trả lời, ông ấy vẫn không thể chấp nhận được.”
Sau khi hôn một cái vào Nam Thu Ngữ trên bức ảnh, Cố Ngôn Bân liền ôm chắc chiếc điện thoại vào trong lòng.
Ông ấy không nói lời nào.
Nhưng cả người đều là trầm mặc và bi thương.
Một lúc lâu sau, ông ấy trả lại điện thoại cho Mộc Uyển, sau đó trầm giọng nói: “Có thể gửi bức ảnh đó cho tôi không?”
“Được.”
Điện thoại của ông ấy nhận được một bức ảnh, Cố Ngôn Bân toại nguyện mà lộ ra một nụ cười bi thương.
Lúc này, Phùng Thao đi tới vỗ vỗ vai của Cố Ngôn Bân: “Lão Cố à, ông phải phấn chấn lên, bây giờ vẫn chưa thể đau lòng đâu.”
“Tôi phải nói cho ông biết, con gái của ông – Nam Khuê, đã bị người của băng đảng ma túy đó bắt cóc rồi.”
“Cái gì?”
Toàn bộ lồng ngực của Cố Ngôn Bân như đang cuồn cuộn dữ dội, một cơn tức giận bùng lên.
Nhưng so với nó ông ấy lại càng lo lắng và sợ hãi hơn.
Ông ấy chỉ mới vừa biết được bản thân có một đưa con gái, vẫn còn chưa nhận nhau thì đã bắt ông phải tiếp nhận sự đau khổ này rồi sao?
“Lão Phùng, hãy giúp tôi điều tra địa chỉ ngay đi, tôi phải đi cứu con bé.”
Phùng Thao lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002860/chuong-1695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.