Chương 1504
Thậm chí, thỉnh thoảng có một vài hình ảnh chợt lóe lên trong đầu anh, nhưng cũng chỉ rất ngắn ngủi, luôn trôi qua trong tích tắc.
Đợi khi anh cố gắng tìm kiếm nó, hình ảnh đó đã biến mất không còn gì.
Chờ hơn một tiếng sau, Cố Mạc Hàn bày tất cả các món ăn lên trên bàn.
Nam Khuê đưa điện thoại cho Trần Tranh: “Chụp một tấm như trong bức ảnh kia đi.”
“Vâng, thiếu phu nhân.”
Lúc Cố Mạc Hàn rửa tay xong quay lại nhìn thấy một bàn đồ ăn lớn, cơ hồ có loại cảm giác xuyên không.
Anh mở to hai mắt, gần như khó tin.
Cũng chính vào lúc đó, đầu anh đột nhiên đau dữ dội.
Anh ôm đầu, cố gắng chống đỡ cơ thể, nhưng những hình ảnh rời rạc trong đầu anh cứ không ngừng xuất hiện.
Anh cố gắng suy nghĩ, nhưng vừa mới thử, đầu anh liền đau đớn dữ dội.
“Mạc Hàn, anh làm sao vậy?”
Nam Khuê bước tới.
“Tôi…” Cố Mạc Hàn khó chịu ôm đầu: “Đầu của tôi đau quá. Hình như tôi đã nhìn thấy gì đó.”
Nam Khuê nghe xong lập tức bối rối: “Anh nói anh nhìn thấy gì? Mau nói cho em biết, anh đã nhìn thấy gì?”
Cố Mạc Hàn vẫn cứ ôm đầu.
Nhưng Nam Khuê lại căng thẳng đến mức nói năng lộn xộn: “Mau, nói cho em biết, trong đầu anh hiện lên những gì.”
Cố Mạc Hàn nhìn Nam Khuê.
Anh hé môi, khẽ ngọ nguậy muốn nói ra.
Tuy nhiên trong đầu lại vô cùng hỗn loạn, anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002671/chuong-1504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.