Chương 1503
“Trừ phi có sự cho phép của em, nếu không trong ba ngày tới không được phép ra ngoài.”
Cố Mạc Hàn cau mày.
Thế nhưng Trần Tranh đã đóng cửa lại.
Nam Khuê nhìn thời gian trên điện thoại, bình tĩnh lên tiếng: “Bây giờ là chiều thứ hai, ba ngày sau, hai giờ chiều em sẽ để anh rời đi như đã hứa, anh yên tâm, em sẽ không giữ anh thêm một giây một phút nào.”
“Hy vọng cô nói được thì làm được.”
Sau khi thỏa thuận xong xuôi, Nam Khuê lên lầu nghỉ trưa.
Trần Tranh cùng đi theo lên, nhìn vẻ mặt buồn bã của Nam Khuê, anh ta rất lo lắng.
“Thiếu phu nhân, cách này có thực sự khả thi không?”
“Không biết nữa, có thể có hiệu quả, hoặc có thể chỉ là suy nghĩ mơ mộng của tôi, đến cuối mọi thứ đều là công dã tràng.”
“Thiếu phu nhân, theo tôi, hay là để tôi trực tiếp tìm vài người trói thiếu gia về, hoàn toàn cắt đứt liên lạc với người phụ nữ kia, chỉ cần anh ấy có thể ở bên cạnh cô là được rồi không phải sao?”
“Trần Tranh, anh có biết không? Tôi cũng đã từng nghĩ tới như những gì anh nói, thậm chí có lúc tôi còn nghĩ, cho dù anh ấy cả đời cũng không thể khôi phục trí nhớ, chỉ cần anh ấy có thể ở bên cạnh tôi như vậy là đủ rồi.”
“Thế nhưng…” Nam Khuê cười khổ: “Con người rất kỳ lạ, khi anh đã từng hưởng thụ được cảm giác có ai đó dịu dàng yêu, hưởng thụ được tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002670/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.