Tần Dĩ Duyệt nói xong, bình tĩnh mà nhìn Mạc Mộ Trầm.
"Không cần cô phải quan tâm!"
"Cơ thể của anh, anh muốn làm gì cũng được. Chỉ có cái là hi vọng đến lúc đó anh đừng tìm bệnh viện và những người khác làm phiền. Cũng đừng bởi vậy tổn thương đến bác sĩ hay y tá." Tần Dĩ Duyệt chậm rãi nói, "Tôi sẽ để cho y tá đem chăn bông mới đến cho anh."
Nói xong, Tần Dĩ Duyệt mở cửa, muốn đi ra ngoài.
"Người phụ nữ ngu xuẩn kia, tôi cho cô đi chưa?" Mạc Mộ Trầm cực kỳ bại hoại mắng.
Tần Dĩ Duyệt trở lại. Bình tĩnh mà nhìn hắn. Trong ánh mắt không có nửa điểm không kiên nhẫn, ánh mắt còn mang theo sự thân thiết, dung túng của một vị bác sĩ nhìn bệnh nhân.
Thân thiết, dung túng như vậy lại khiến cho Mạc Mộ Trầm càng trong cơn giận dữ.
Mấy người này có tư cách gì ở trước mặt hắn lộ ra vẻ mặt cùng ánh mắt như thế này?
Hắn lạnh lùng mà nhìn Tần Dĩ Duyệt, "Đem nơi đây quét dọn sạch sẽ!"
"Tôi có thể giúp anh quét dọn. Nhưng tôi nói trước cho anh biết, đây không phải công việc, chức trách mà tôi làm." Tần Dĩ Duyệt nói xong, đi ra ngoài cầm cái chổi cùng hốt rác quét vào. Động tác nghiêm chỉnh, xử lý phòng đầy đống bừa bộn.
Mạc Mộ Trầm ánh mắt lạnh lùng mà nhìn cô bận rộn, trên mặt hàn băng cũng không có chút tan biến.
Tần Dĩ Duyệt nhanh thu dọn cho tới khi xong, thì y tá phụ trách Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-cua-ha-thieu/2173357/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.