"Thật sao? Cám ơn thổ hào. Kỳ thật anh không cần đặc biệt đi đến đây một chuyến đâu, em trước đây thường xuyên trực ca đêm, rất có kinh nghiệm. Em còn giữ đồ ăn nữa đó." Tần Dĩ Duyệt cười tủm tỉm nói, "Anh đến muộn như vậy, một mình Tiểu Bảo không có vấn đề gì sao?"
"Thằng bé đã ngủ rồi."
"Ah nha." Tần Dĩ Duyệt mở cái hộp cơm ra, nhận ra là thức ăn của tư phòng thái hôm nay đã đi ăn đấy.
Bên trong không có món chính, có súp, bánh ngọt cùng hoa quả. Mỗi dạng đều vô cùng tinh xảo.
Tần Dĩ Duyệt nhìn nhìn đồ ăn, cau mày nói: "Em nên chia cho người khác hay một mình độc chiếm đây? Anh đặc biệt mang đến, em thật sự không muốn chia cho người khác ăn a a a a a a."
Hạ Kiều Yến bị biểu cảm khó xử của cô làm vui vẻ, "Em lấy đồ ăn đằng sau máy tính đưa cho những người khác là được mà."
Tần Dĩ Duyệt con mắt lập tức phát sáng."Em lấy cho mấy người y tá trực ban đã, bằng không thì quá khó coi rồi."
"Ừ."
Tần Dĩ Duyệt nói xong cũng chạy ra ngoài, mấy phút đồng hồ sau nhanh chóng xông về. Hiển nhiên tâm tình thập phần tươi đẹp.
Lần đầu tiên cảm thấy trực ban ban đêm là một chuyện đặc biệt tốt.
Tần Dĩ Duyệt cầm cơm hộp đi đến ghế sô pha và bàn trà nhỏ kế bên ở trong văn phòng.
Ghế sô pha cùng chiếc bàn trà nhỏ là tự cô bỏ tiền mua đấy.
Bác sĩ bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-cua-ha-thieu/2173356/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.