Dương Nhã Vi nhìn hành lang trơ trọi, rõ ràng là thời tiết tháng năm ấm áp, thế mà từ đáy lòng cô lại cảm thấy thật là lạnh lẽo.
Cô hít sâu mấy hơi, tay mới run run vặn cửa sắt phòng trọ.
Đón tiếp cô không nghi ngờ chút nào chính là bóng tối.
Cái bóng tối đó khiến cho cô muốn khóc lên.
Dương Nhã Vi mở đèn, nhìn những thứ vật dụng, đồ dùng điện cô đã mua từ các chợ bán đồ cũ.
Lại nghĩ tới những thứ đồ dùng có giá trị không rẻ trong biệt thự của Hạ Kiều Yến lúc sáng nay, đến cả chén đĩa trong biệt thự, tùy ý chọn một món, cũng có thể bằng mấy năm tiền lương của cô.
Cô không nghĩ rằng mình kém hơn Tần Dĩ Duyệt, vậy thì tại sao khắp chốn lại không bằng Tần Dĩ Duyệt?
Cô so với Tần Dĩ Duyệt đẹp hơn, tính cách so với Tần Dĩ Duyệt cũng mềm mại hơn, tại sao cô cái gì cũng bại bởi Tần Dĩ Duyệt chứ?
Dương Nhã Vi giận dữ bất bình suy nghĩ.
Lúc này, điện thoại đặt ở trong túi xách reo lên.
Dương Nhã Vi phiền não lấy điện thoại di động ra, là Tần Dĩ Duyệt gọi tới.
Dương Nhã Vi muốn tắt đi, nhưng cuối cùng vẫn không có đè xuống.
Đem điện thoại ném ở trên ghế sa lon, mặc nó vang lên từng hồi.
Qua một lúc lâu, điện thoại mới ngừng lại.
Sau khi dừng lại, không tới ba giây lại vang lên.
Dương Nhã Vi muốn đem điện thoại di động chỉnh thành im lặng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-cua-ha-thieu/2173235/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.