Hứa Bách Hàm nhẹ nhàng xoay xe lăn, đi đến trước cửa một căn phòng nhỏ nằm bên trong phòng ngủ, lấy chìa khóa ra, vặn mở cửa.
Thoạt đầu Lục Tử Tranh cho rằng căn phòng đấy là toilet, lại không nghĩ rằng, sau khi cửa phòng mở ra xong, bên trong chỉ thấy mỗi một màu đen kịt. Hứa Bách Hàm quay chếch người, vẫy vẫy tay về phía Lục Tử Tranh, tỏ ý cô vào theo, sau đó, liền biến mất trong bóng tối phía trong.
Lục Tử Tranh ngừng lại một chút, sau đó bước chân nặng nề chậm rãi bước vào theo. Trong phòng tối đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón, mũi Lục Tử Tranh hơi ngứa, dường như ngửi được mùi bụi bặm dày đặc. Căn phòng này, dường như ít có người vào đây, đã lâu không được quét tước rồi thì phải.
Giọng nói dịu dàng trầm tĩnh của Hứa Bách Hàm vang lên trong bóng tối: “Tử Tranh, em tìm thử nút trên tường rồi bật đèn lên đi.”
Lục Tử Tranh nghe theo, dọc theo vách tường tìm tòi trong bóng tối, quả nhiên mò được một cái nút, tách tách một tiếng, đèn được bật rồi.
Ánh sáng xuất hiện đột nhiên, chói mắt khiến Lục Tử Tranh nhất thời mở mắt không được. Cô nhắm thử mắt lại một chút, cảm giác rằng đã thích ứng ánh sáng rồi, mới từ từ mở mắt ra. Sau khi ngắm nhìn xung quanh xong, cả người cô, liền đột nhiên giật mình.
Lục Tử Tranh vừa mở mắt, đập vào mắt chính là tranh vẽ gọn gàng treo trũng xuống trên đầy bốn phía vách tường. Căn phòng không lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-trich-on-nhu/2279110/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.