Ngày...tháng...năm...
Tiêu Di Linh sau khi từ chỗ Cố Tư Thành rời đi, cô đau khổ lang thang trên phố, hai mắt khóc tới nổi sưng
đỏ.
Nhưng xui rủi thế nào, cô lại nhìn thấy Hứa Đông Quân đang ngồi trong quán cà phê cùng với hai người phụ nữ.
Một là Trương Lệ Lệ, người còn lại là đối tượng xem mắt của hắn ta.
Cô lập tức chạy tới, túm lấy tay áo Hứa Đông Quân mà khóc lóc. Nhưng cô không biết tên thật của hắn, chỉ có thể gọi hắn bằng cái tên giả là Cố Tư Thành.
Đương nhiên Hứa Đông Quân lập tức phủ nhận, nói rằng cô đã nhận nhầm người.
Hơn nữa người cô tìm là Cổ Tư Thành không phải là Hứa Đông Quân hắn, cũng vì như vậy nên đối tượng xem mắt của hắn mới không nghi ngờ gì.
Sau đó Tiêu Di Linh bị bảo vệ lôi ra ngoài, nhưng cô không bỏ đi, mà vẫn kiên nhẫn đứng ở bên đường đợi hắn.
Đáng tiếc, hắn lại cùng đối tượng xem mắt đó, rời đi từ cửa phía sau từ bao giờ.
Cho đến khi trời chập choạng tối, một nhân viên tốt bụng ra nói cho cô biết, thì cô mới chịu trở về.
Ban đầu Hứa Đông Quân sợ Trương Lệ Lệ sẽ gây khó dễ cho Tiêu Di Linh nên nhất quyết chối bỏ, chỉ đến khi bà ta nói vì sợ Tiêu Di Linh sẽ đến làm phiền, gây ảnh hưởng đến mối hôn sự của hắn, còn nói sẽ đưa cho Tiêu Di Linh một số tiền lớn để cô làm ăn, sinh con, thì hắn mới dám thú nhận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-vo-ngai-khong-them-muon-ngai-nua/3717795/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.