Cô còn tưởng Cố Tư Thành làm chuyện xấu xa gì, đang còn định cắn hắn một cái, nào ngờ hắn lại bế cô đi ra phòng khách, rồi cẩn thận đặt cô ngồi lên số pha.
Trước mặt cô lúc này có đến hàng chục túi xách lớn nhỏ đến từ cách thương hiệu nổi tiếng, bao gồm quần áo, giày dép, mỹ phẩm, đồ dùng cá nhân... nhìn qua cũng khiến bất kỳ cô gái nào phải thốt lên kinh ngạc.
Chỉ là lời nói vu vơ của cô trong lúc trêu chọc hắn thôi, thế mà Cố Tư Thành làm đến mức này sao?
Cố Tư Thành sau đó còn lấy từ trong túi ra trà dâu và bánh Mille Feuille, đặt đến trước mặt cô, ôn nhu nói:
“Của em đây, nhưng mà trà dâu thì có thể uống bây giờ, còn bánh thì phải đợi đến sau khi ăn cơm xong.”
Thật ra thì cô không thích bánh ngọt, bởi vì tiệm bánh kia nằm ngược đường, lại cách khá xa với tiệm trà nên cô mới muốn Cố Tư Thành lặn lội một phen, hơn nữa loại bánh này này chỉ mở bán sau 3 giờ chiều, nếu đến sớm chỉ có thể ngồi đợi.
Thành ý như này, cũng không tồi.
Sẵn tiện cơn khát trong người, cô cầm lấy ly trà dâu uống một hơi cho đã.
Tuy nhiên còn chưa tận hưởng hết được hương vị tươi mát, ngọt ngào của ly trà mang lại, thì đã bị Cố Tư Thành lên giọng giáo huấn.
“Nhưng em đừng mê mấy thứ này, trà dâu uống nhiều sẽ không tốt, trong siro đó có chất điều chỉnh độ Acid 330, màu tổng hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-vo-ngai-khong-them-muon-ngai-nua/3648563/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.