Lúc này một trận chiến không dao không súng bắt đầu xảy ra. Cố Tư Thành và Trình Thiếu Kiệt bốn mắt nhìn chằm chằm vào nhau, giống như đầu đạn khai
hoả, chỉ hận không thể đem đối phương mà nghiền nát.
- Cố Tư Thành, diễn giỏi lắm.
- Thế thì sao?
- Đợi đấy tôi nhất định sẽ vạch trần bộ mặt giả dối của anh.
- Vậy tôi sẽ chống mắt lên xem anh làm được gì!.
- Anh không phải thách!
- Tôi mà phải sợ sao? Có tôi ở đây đừng hòng cưa đổ được Hứa Hàn Chi.
- Anh nghĩ mình còn tư cách?
- Còn hay không cũng không đến lượt anh xen vào! Người của tôi, kể cả tôi không cần, cũng không ai được phép chạm vào!
- Cố Tư Thành đừng quá ngạo mạn, tôi sẽ khiến anh phải hối hận.
- Vậy phải xem anh có dám hay không?
Cứ như vậy, không cần phát ra âm thanh, chỉ cần nhìn vào ánh mắt của nhau, bọn họ ai cũng đều hiểu người kia muốn nói gì.
Cho đến khi Hàn Chi tay cầm theo đồ ăn trở lại.
“Ây da Trình tổng mau ngồi xuống đi!” Cố Tư Thành nở một nụ cười xảo hoạt, đon đả nói.
Trình Thiếu Kiệt cũng niềm nở không kém: “Cố tổng anh cũng ngồi xuống đi!”
“Anh phải ăn thật nhiều cho nhanh khỏi đấy!”
“Cả anh cũng thế!”
Hàn Chi thấy họ vui vẻ như vậy cũng không suy nghĩ đến vấn đề sâu xa hơn, còn cho rằng Cố Tư Thành bị thế này cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-vo-ngai-khong-them-muon-ngai-nua/3647262/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.