Hắn khó chịu, nhìn chằm chằm vào cô, hệt như con nhím xù lông.
“Đùa tí làm gì mà căng, thực ra tôi là vợ cũ của anh đấy.”
Nói xong cô chờ xem biểu hiện của Cố Tư Thành, nhưng mà hắn lại không có một chút biểu cảm nào.
“Sao thế? Không bất ngờ ư?”
“Nói vậy chúng ta đã ly hôn?” Hắn nhàn nhạt hỏi bằng một chất giọng quá ư dịu dàng.
“Đúng rồi!”
“Tại sao lại ly hôn?”
Cô nghi hoặc nhìn hắn, lúc này Cố Tư Thành như biến thành một con người khác vậy. Không còn vẻ độc đoán, lạnh lùng, cũng không còn sự kiêu ngạo đáng ghét, mà thay vào đó là vẻ điềm đạm, ôn nhu.
Từ giọng nói cho đến ánh mắt đều mang vẻ thâm tình, nuối tiếc ,khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng ngay lập tức rung động.
Cô cũng nhanh chóng thay đổi sắc mặt, đoạn tỏ vẻ đáng thương, uỷ khuất.
“Vì anh không yêu tôi. Anh suốt ngày qua lại với các cô gái bên ngoài, còn tiệc tùng thâu đêm suốt sáng, đã vậy mỗi khi trở về nhà còn đánh đập, hành hạ tôi nữa, cho nên tôi đã không chịu đựng được mà ly hôn.”
Hắn chau mày nhìn cô: “Hừ… câu nào cũng nói dối!”
“Sao anh biết là tôi nói dối?” Cô suýt chút nữa phì cười.
“Tôi hiểu rõ con người tôi thế nào, hơn nữa tôi thấy cô rất xinh đẹp nên không thể nào mà đối xử tệ với cô được, chỉ là không nhớ ra cô thôi.”
“Mất trí mà miệng lưỡi gớm. Anh không cần nhớ ra tôi đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-vo-ngai-khong-them-muon-ngai-nua/3647260/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.