Bà Hoa cùng bà chu sau khi ăn tối cùng Tử Minh và Tuệ Di xong thì cũng về nhà.
Cố Tử Minh đứng trong bếp rửa bát còn Tuệ Di thì ngồi bên bàn ăn trái cây. Thấy bát trong bồn khá nhiều Tuệ Di ngõ ý muốn giúp đỡ hắn.
"Này có cần tôi phụ anh không? "
Cố Tử Minh dứt khoát trả lời. "Em ngồi yên đó cho tôi, để tôi làm việc của em là ăn hết trái cây trong đĩa cho tôi. "
"Này, Anh và Tĩnh Nhược quen nhau bao lâu rồi? "
Tử Minh nghe cô hỏi liền dừng hành động của mình lại, hắn quay lại nhìn cô. "Em hỏi chuyện này làm gì? "
"Tôi… tôi chỉ muon biết thôi. Nghe cô ấy nói hai người yêu nhau rất sâu đậm, còn nói sau khi tôi sinh con hai người sẽ kết hôn. "
Hắn nghe xong sắc mặt liền tối sầm, hóa học hôm đó Tuệ Di nổi giận với hắn là vì Tĩnh Nhược đã nói nhăng nói cuội trước mặt cô.
"Tôi và Tĩnh Nhược quen nhau cách đây 2 năm. nhưng bây giờ tôi và cô ta đã không còn dính líu gì nữa. Còn những chuyện cô ta nói em đừng nên tin. "
Cố Tử Minh vẫn tiếp tục rửa nốt mấy cái bát còn lại, Tuệ Di vừa ăn táo vừa suy nghĩ. "Vậy trước khi quen Tĩnh Nhược anh có quen ai nữa không? ".
“Cô ta là cô gái đầu tiên mà tôi quen”
"Vậy trước khi quen Tĩnh Nhược anh quen đàn ông sao? "
Cố Tử Minh nhăn nhó, cái con nhỏ này đang nói linh tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547546/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.