Tuệ Di sau khi ăn sáng lại nằm dài trên giường, Cố Tử Minh thì ngồi bên bàn làm việc đang giải quyết một số giấy tờ ở công ty.
"Này " Tuệ Di chán nản nhìn hắn
"Có chuyện gì? Em đói bụng à? " Cố Tử Minh mắt không rời tài liệu,
"Tôi chán. Cứ ở nhà suốt chắc tôi sẽ rơi vào khủng quá. Tôi muốn đi chơi. "
"Em ở yên trong nhà nghỉ ngơi cho tôi, em lại định đi chọc mấy con chó nữa à. "
Tuệ Di phồng má, chuyện cô chọc chó của nhà hàng xóm đã lâu rồi mà hắn cứa nhắc mãi.
"Hứ, tôi xuống nhà ngồi một chút nha, anh cứ làm việc đi ".
Tuệ Di nói xong chưa kịp để hắn trả lời cô đã đi ra khỏi phòng.
Cô vừa xuống tới phòng khách thì ngoài cổng có tiếng chuông cửa. Cô đi ra ngoài sân xem thử là ai tới nhà.
Tuệ Di nhìn ra cổng thấy bóng dáng quen thuộc của mẹ mình liền đi nhanh ra, Chu Hạo cùng bà Chu đứng ngoài cổng.
Tuệ Di, vừa nhìn thấy mẹ của mình cô đã đi tới ôm chầm lấy bà.
"Mẹ, anh hai sao hai người lại đến đây? "
Bà chu nhìn cô một lượt rồi chậm rãi nói. "Mẹ nhớ con quá, nên mới nhờ Chu Hạo đưa mẹ đến thăm con. "
“Mẹ, anh hai mau vào nhà đi, con nhớ hai người quá đi. Sao ba không tới thăm con”.
"Ba dạo này bận coi tiệm rồi khi nào rảnh sẽ tới thăm em " Chu Hạo nói.
Tuệ Di thấy mẹ tới cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547545/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.