Tử Minh, em và Tuệ Di ra ngoài ở rồi sao?
Tử Băng bôi thuốc cho hắn.
- Đúng vậy, ba mẹ có lẽ không chấp nhận Tuệ Di. Mẹ nói Tuệ Di là kẻ đào mỏ.
- Chắc mẹ không biết là con bé bị em hại mới ra nông nỗi này. Chị nói chuyện với mẹ rồi, chị thấy mẹ cũng hiểu cho con Bé rồi.
- Chị nói thật sao?
- Thật, nhưng bà ấy có chấp nhận hay không thì chị không biết.
Hắn tựa lưng vào ghế, gương mặt vẫn thản nhiên.
- Nhưng nói gì đi nữa, em cũng sẽ chăm sóc cho Tuệ Di.
- Tử Minh, chị nghe nói Quách Tĩnh Nhược sắp về nước rồi.
Quách tĩnh Nhược là mối tình đầu của Tử Minh.
- Cô ta về nước thì đã sao,không liên quan đến em. Bây giờ em chỉ quan tâm đến mẹ con Tuệ Di thôi.
- Chẳng phải lúc trước, em đòi sống đòi chết chỉ vì muốn cưới Tĩnh Nhược sao?
- Đó là chuyện quá khứ rồi. Mà quá khứ thì đừng nhắc đến nữa.
Tử Băng thở dài một tiếng, rồi tiếp tục bôi thuốc cho hắn.
____
Tuệ Di mệt mỏi nằm dài trên giường, cả ngày nay cô không ăn được gì cả.
"Cốc Cốc " - Thưa tiểu thư, dưới nhà có người tìm cô ạ.
Tuệ Di mở cửa ra.
- Được rồi, chị xuống trước đi.
Cô người hầu đi xuống nhà, Tuệ Di chỉnh lại tóc rồi đi xuống. Nhìn thấy bóng dáng một người phụ nữ. Cô từ từ bước lại gần.
- Cố phu nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547524/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.