Tắm rửa xong Y Hàm ra sofa ngồi xuống, cô cứ thẩn thờ mà nhìn ra cửa sổ không biết thì khi nào anh ấy mới trở về nữa .
Đúng là cái miệng hại cái thân mà , nếu cô không lớn tiếng thì anh ấy sẽ không đi lâu đến như vậy đâu ,lúc người ta ở đây thì không biết trân trọng gì hết , bây giờ đi rồi thì mới thấy nhớ và hối tiếc ..
" Cốc ..cốc. "
" Ý Hàm ăn tối thôi ."
" Tôi không thấy đói bụng ."
' Ăn đi rồi có sức mà chờ cậu chủ về ."
"Sao cô biết vậy.".
" Haiz ,cả ngày hôm nay cứ thấy cô thẫn thờ là tôi biết rồi "
"Ờ." không ngờ Hải My lại có thể nhận ra …..
' Cô ăn đi nha, tôi ra ngoài ."
"Ừm."
Y Hàm bỏ hai chân xuống đất, mắt cũng bắt đầu để ý đến mâm cơm ở trên bàn .
Lúc này cô cũng cầm đũa lên ăn cơm ,Hải My nói đúng cô phải ăn cho có sức đợi Mục Hàn trở về .
Nhưng mà ăn cơm xong vẫn không thấy người đâu cả ,xem tivi đến 11 giờ cũng chẳng thấy bóng dáng anh đâu, không biết là Mục Hàn có sao hay không nữa ,ra ngoại giải quyết công việc gì mà lâu quá đi ...
Ý Hàm nằm trên sofa mà ngủ quên đến sáng hôm sau luôn
"7 giờ rồi."
Vậy là đêm qua Mục Hàn không có trở về .
Y Hàm đi vào trong đánh răng sau đó thì liền đi cùng dưới nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lan-dau-duoc-yeu/3742630/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.