Đến sáng thì Ý Hàm cũng đã tỉnh dậy ,cả người của cô cảm thấy rất là mệt, nhìn xung quanh thì mới biết đây chính là bệnh viện,...
" Con ..con .."
" Mục Hàn ..con ..con của em ."
" Là anh Dương Trạch đây ."
" Mục Hàn đâu."
" Anh ta đã đi đâu mất tiêu rồi, anh có gọi điện nhưng mà không được. "
"Dương Trạch vậy con của em nó thế nào rồi, con em vẫn bình thường có đúng không ."
"Đứa nhỏ mất rồi,.."
" Không.. Không... nó không có mất đâu .. không mà ."
"Hức..hức.hức.."
"Y Hàm em đừng như vậy mà, em cứ xem là 2 mẹ con em không có duyên đi ,mất rồi thì thôi ,em đừng có khóc nữa mà ."
"Anh đi ra ngoài đi ,em muốn ở 1 mình."
" Xin anh đấy."
Sau đó thì Dương Trạch cũng đành phải ra ngoài..
Ý Hàm ngồi trên giường khóc như mưa vậy, thật sự cô không tin đây chính là sự thật đâu..
"Hức..hức." không những mất con mà chồng cũng không tin tưởng mình nữa, thật sự mà nói thì bây giờ cô đã mất hết tất cả rồi .
Ý Hàm gọi điện thoại cho Mục Hàn nhưng mà kết quả chỉ là thuê bao mà thôi, chắc là nhìn thấy số của cô cho nên đã khóa máy rồi.
Sau đó cô đành gọi cho Lưu Đồng .
(Alo Mục Hàn có ở đó không .)
[ Cậu chủ không muốn gặp cô đâu, cô có biết cậu ấy đau lòng như thế nào không hả ..)
(
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lan-dau-duoc-yeu/3740941/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.