Hút thuốc xong thì Mục Hàn liền trở vào phòng của Ý Hàm, quần áo của anh từ hôm qua đến giờ vẫn chưa thay ra nữa,vết máu bây giờ cũng đã khô mất rồi...
" Ý Hàm ăn cháo thôi, ăn rồi còn uống thuốc nữa. " Mục Hàn kéo ghế ra ngồi xuống gần Ý Hàm lúc này đây cô cũng chẳng thèm để ý đến anh nữa rồi.
" Tôi không ăn đâu,anh mau về đi, tôi muốn yên tĩnh một mình ...
Mặc cho cô nói như thế nào thì Mục Hàn vẫn làm, anh kéo tay áo của mình lên rồi sau đó mở hộp cháo ra rồi cầm lên tay ..
Mục Hàn cầm hộp cháo trên tay sau đó thì bắt đầu thổi cho nguội,anh sợ cô sẽ bị phỏng miệng .Và có lẽ đây chính là lần đầu tiên Mục Hàn chủ động chăm sóc con gái người ta như thế này đây.
" Há miệng ra,cháo nguội rồi. " Mục Hàn tiến lại gần Ý Hàm hơn trên tay thì cầm muỗng cháo .
" Không ăn, tôi không ăn mà,anh đi về đi. ".
Há miệng ra đi em ăn một chút đi."
" Bịch ."
"Bụp."
Ý Hàm đẩy anh ra hai người cứ thế mà dằn co qua lại, và kết quả hộp cháo đã đổ vào người của Mục Hàn rồi rơi xuống đất .
" Tôi. .. tôi ." .
" Mục Hàn .."
" Em ghét tôi đến như vậy sao cháo đổ rồi bây giờ không ăn được nữa mọi chuyện đã theo ý của em ."
" Ở trên bàn còn có sữa em uống tạm đi, tôi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lan-dau-duoc-yeu/3728313/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.