Từ Soái…
Áo sơ mi hoa màu huỳnh quang, trên đầu còn đeo một cái kính đen lớn, dáng đi ngạo nghễ, cứ như một ngôi sao sáng chói giữa biển người, muốn không thấy cũng khó.
Anh ta xuất hiện ở rạp chiếu phim, Hứa Tịnh Nhi cũng không lấy làm lạ, bạn gái của anh ta nhiều vô kể, đi xem phim với bạn gái cũng là kỹ năng thiết yếu trong đời sống của một công tử nhà giàu như anh ta.
Ấy vậy mà, Từ Soái lại không phải đưa bạn gái đến xem phim như những gì Hứa Tịnh Nhi nghĩ, mà rướn cao người lên, lướt mắt nhìn xung quanh một lượt, cuối cùng dừng lại ở phía cô. Ngay sau đó anh ta liền đi tới, dừng lại trước mặt cô.
Hứa Tịnh Nhi kinh ngạc trong giây lát, cau mày: “Anh đến tìm tôi à?”.
“Nói đúng hơn là, tôi đến để đi xem phim cùng cô!”.
“…”.
Rạp chiếu phim rất đông người, Từ Soái không thích những nơi chật chội tạp nham như thế này, có điều tuy là không thích, nhưng trên mặt anh ta vẫn nở nụ cười đẹp trai như mọi khi, trêu chọc theo thói quen: “Sao? Thấy tôi nên thất vọng à?”.
Thất vọng thì không đến nỗi, đúng hơn là cảm thấy hoang đường và nực cười.
Cố Khiết Thần không chịu đi xem phim với cô thì có thể không đến, cô vốn dĩ không ôm quá nhiều hi vọng, nhưng Cố Khiết Thần bảo Từ Soái đi cùng cô, thế nghĩa là sao?
Hứa Tịnh Nhi cười, không để lộ bất cứ cảm xúc gì, bình thản đáp: “Tôi không muốn xem nữa, tôi đi trước đây”.
“Đừng!”.
Từ Soái giơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-lai-phat-dien-roi/337931/chuong-283.html