Chương trước
Chương sau
Lãnh Thiên Kỳ đi vào đúng lúc trong màn hình phát tới đoạn Niệm Nguyệt Sơ bị đá văng. Anh chỉ nhìn thôi cũng thấy phát run, thương thay Niệm Nguyệt Sơ. Tuy lực không mạnh như những người có võ nhưng với một người phụ nữ, có thể kiên cường chịu đựng đến mức vẫn cố gắng choài lấy con dao không hề kêu ca rên rỉ quả thật là phi thường. Điều này cũng chứng minh, không phải khát vọng sống của cô lớn mà là cô thật sự muốn giết chết Nhất Sở Trú đến mức sẵn sàng hi sinh mạng mình.

"Cô ấy sao rồi?"

Lãnh Thiên Kỳ có lòng tốt quan tâm. Mối quan hệ của hai người không đến mức thân thiết nhưng cũng coi như có chút giao tình. Niệm Nguyệt Sơ với anh giống như một người em gái. Anh chỉ tiếc hai người này không thành đôi mà Niệm Nguyệt Sơ số phận cũng thực khổ.

"Đang trong quá trình phẫu thuật. Bác sĩ nói bị dập một phần gan, một phần thận, gãy một xương sườn, ngoài ra các vết thương khác không đáng lo ngại, tuy nhiên phải kết hợp giữa bôi và uống thuốc. Tạm thời sau phẫu thuật ở lại theo dõi ba ngày."

"Cậu định xử trí sao?"

"Oán một trả mười. Tạm thời giữ Nhất Sở Trú lại, còn đám người kia, chứng kiến gì thì làm như thế sau đó đẩy vào hệ thống Lãnh cư của cậu, cả đời này không thể thoát ra. Còn về người nhà của đám người đó tôi sẽ xử lý. Coi như thanh lọc."

Cố Thời Kha tàn nhẫn nói. Lời của anh mang theo cỗ khí lạnh ấp ủ ngàn năm, ánh mắt như thiêu sống toàn bộ đám người đó qua màn hình.

Anh khoanh tay, vắt chéo chân, lời thực nhẹ nhàng nhưng ánh mắt khiến người ta khiếp sợ. Một ánh mắt sâu hút, xoáy mọi thứ vào trong, như hố đen vũ trụ nuốt chửng những thứ rơi vào. Sự kiềm chế sau lớp vỏ bọc sát khí kia báo hiệu một kết quả đáng sợ.

"Nhất Sở Trú là người của Nhất gia, sau lưng còn có Bắc gia chi phạt. Cậu nên tính toán cẩn thận."

"Động vào người của tôi, chưa tên nào có kết cục tốt đẹp."

Bắc gia chi phạt? Còn không xứng làm một hạt bụi.

Lãnh Thiên Kỳ không có ý kiến với cách xử trí của Cố Thời Kha, chỉ nhắc nhở anh những điều cần thiết.

Vụ hai năm trước, Bắc gia chi phạt từng nhúng tay can thiệp, bẵng đi một thời gian, cũng coi như êm xuôi. Có điều lần đó là anh thuận tay giúp đỡ nhưng hôm nay người giải quyết không phải chỉ là kẻ qua đường nhúng tay như anh. Lần này người xử lý là thật sự quan tâm. Nhất gia có một thằng con phá gia chi tử như thế đúng là sớm muộn cũng lụi bại.

Cậu ta mới ra mắt giới thương nghiệp chưa bao lâu đã đắc tội với Cố Thời Kha. Thế lực của anh so với thời gian chỉ tiếp quản Nhất Thế Thời Đại vượt xa hơn nhiều mà bệ đỡ phía sau thì càng khỏi phải nói. Các bên nghe tên đều phải kính nể 3phần. Haiz! Nhất Sở Trú coi như đi tong rồi.

Anh nhìn bạn mình, nghiêm túc hỏi:

"Cậu có tình cảm với cô ấy?"

"Phải."

"Vậy còn Liên Mỹ Trúc? Chẳng phải trước đây cậu luôn nói mình yêu cô ấy hay sao?"

"Bây giờ là Niệm Nguyệt Sơ không được sao?"

Cố Thời Kha ngừng năm giây suy nghĩ sau đó dứt khoát đáp. Chuyện của sau này, để sau này tính. Người cũng chưa trở về thì có thể làm được gì?

Lãnh Thiên Kỳ đây mắt phức tạp, nhìn bạn mình, lạnh lùng kể.

"Hai năm trước Nhất Sở Trú từng làm như thế với Niệm Nguyệt Sơ, nghe nói là hắn bắt cóc người đến nhà hoang, cho 5 tới 7 tên cưỡng hiếp cô ấy. May mắn có người đến cứu nên chuyện chưa đi quá xa. Niệm Nguyệt Sơ vì chuyện này mà từng muốn sống chết với hắn. Tâm lý bất ổn hôm nay, một phần có lẽ cũng bởi sự tích tụ từ vụ đó. Trước khi việc này xảy ra, Nhất Sở Trú cũng từng phá rối cuộc sống của Niệm Nghiệt Sơ rất nhiều. Theo vài nguồn tin, tâm lý của Nhất Sở Trú trong chuyện tình cảm có chút biến thái."

"Cố Thời Kha, hai hôm trước cậu hỏi tôi biết cái tên Niệm Nguyệt Sơ không, tôi nói cậu đừng động đến cô ấy vì cậu cũng là một nỗi đau của cô ấy. Trước khi cậu mất trí nhớ trở về, Niệm Nguyệt Sơ từng theo đuổi cậu thời gian dài, nhưng lúc đó cậu cho rằng mình yêu Liên Mỹ Trúc mà Liên Mỹ Trúc từ chối tình cảm của cậu. Đúng thời điểm đó, cậu và Niệm Nguyệt Sơ xảy ra tình một đêm, Niệm gia mượn cớ đó ép gả con gái đồng thời cũng ép Cố gia phải giúp Niệm thị giải quyết cơn khủng hoảng. Khi đó cậu rất tức giận, đổ hết mọi nỗi lầm lên cô ấy. Cậu cho rằng cô ấy sắp đặt để lợi dụng cậu, cũng cho rằng cô ấy là kẻ mưu mô, chuyên bày kế để chia rẽ cậu và Liên Mỹ Trúc. Cậu nói rất nhiều lời tổn thương Niệm Nguyệt Sơ. Cuối cùng cô ấy chấp nhận ly hôn."

"Còn về lý do tại sao mọi người giấu cậu. Đơn giản vì cậu từng cấm tất cả không được nhắc đến cô ấy. Vậy nên khi cậu mất trí nhớ, Đại Lưu từng dò hỏi Niệm Nguyệt Sơ rằng có nên nói cô ấy từng xuất hiện trong đời cậu không? Cô ấy chỉ cười và nói, nếu chẳng may cậu mất trí nhớ thật cũng tốt, đoạn kí ức kia nên trắng xóa như thế. Chắc chắn cậu cũng muốn như thế. Đó là lí do vì sao không ai nhắc bất cứ điều gì về Niệm Nguyệt Sơ."

"Cố Thời Kha, Niệm Nguyệt Sơ bây giờ khác trước rất nhiều, trong lòng cô ấy có rất nhiều vết thương. Cô ấy cũng không muốn yêu đương với cậu đâu. Một người từng bị hắt hủi tình cảm, dành ngần ấy thời gian không làm cậu mủn lòng, bây giờ cậu có quan tâm, cô ấy cũng chỉ cho rằng cậu có mục đích mà thôi. Niềm tin một khi đổ vỡ gây dựng lại mất rất nhiều thời gian. Những gì tôi nói đã nói hết. Còn lại là ở cậu."

Lãnh Thiên Kỳ rời đi để lại không gian cho Cố Thời Kha. Anh ngồi đó, suy ngẫm rất lâu, cuối cùng quyết định lấy điện thoại ra gọi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.