Niệm Nguyệt Sơ tỉnh lại đã là buổi của hôm sau. Cô mở mắt nhìn xung quanh, đoán được tình cảnh của bản thân.
Niệm Nguyệt Sơ muốn ngồi dậy nhưng chỉ cử động một chút liền đau ở chỗ bụng. Lúc đó bị đạp không cảm giác gì, bây giờ mới truyền đến cảm giác chân thực.
Niệm Nguyệt Sơ nhìn chỗ bụng bị dính băng, thở dài một tiếng. Bên eo cũng đau, đẳng sau có lẽ chỉ có mấy vết thương lặt vặt nên không đáng kể. Chỗ ngực không vấn đề gì, chỉ bầm tím.
Niệm Nguyệt Sơ kiểm tra một lượt, muốn xuống giường bệnh. Cô không biết hôm qua ai đã cứu mình, chỉ mơ hồ nghe thấy có ai đó nói. Cũng không rõ sau khi ngất đi những chuyện gì đã xảy ra.
Niệm Nguyệt Sơ nhìn xung quanh. Không có túi của cô. Túi của cô hẳn là ở xe điện, cũng không biết còn không. Nếu không phải mọi chuyện diễn ra bất ngờ cô nhất định sẽ tìm cách mang theo khẩu súng đó, dùng nó bắn chết Nhất Sở Trú. Nhắc đến hắn ta, Niệm Nguyệt Sơ lại tức giận, cô có chút khó thở. Cô vẫn chưa giết được hắn.
Bác sĩ đi vào hỏi, mỉm cười ân cần với Niệm Nguyệt Sơ. Niệm Nguyền Sơ cố gắng cười mỉm với bác sĩ. Sau khi hỏi han tình hình, kiểm tra lại tổng thể, bác sĩ nói các vết thương đều ổn, bị đau nhẹ là bình thường nhưng nếu bị khó thở liên tục hay đau dữ dội thì phải lập tức báo.
Niệm Nguyệt Sơ gật đầu ghi nhớ. Trước khi bác sĩ cất bước rời đi, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-guong-vo-con-co-the-lanh-sao/2849772/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.