Xe ngựa về tới Vương phủ, Trần Thạch Mai cầm tay Tiểu Hương nhi bướcxuống xe, giương mắt lên nhìn thấy Tần Hạng Liên cùng Loan Cảnh Nhi đang chậm rãi đi từ nội viện ra, dường như đang đi dạo cho tiêu cơm sau khidùng bữa.
“Vương gia.” – Trần Thạch Mai hơi khom người thi lễ với Tần Hạng Liên, sau đó dẫn Hương nhi chuẩn bị trở về phòng.
“Tỷ tỷ dùng bữa chưa?” – Loan Cảnh Nhi ra vẻ nhu thuận, hỏi đầy quan tâm.
“Vẫn chưa.” – Trần Thạch Mai lắc đầu, cười đáp “Nhưng ăn nhiều điểm tâm rồi nên cũng không đói.”
Loan Cảnh Nhi sửng sốt, dường như có chút ngoài ý muốn khi thấy TrầnThức Mi không hung thần ác sát như ngày thường. Bình thường lúc gặp mình nàng ta không phải thái độ xa cách thì cũng châm chọc khiêu khích, saohôm nay lại khách khí như vậy? Chẳng lẽ làm công chúa rồi thì tính tìnhcũng trở nên thanh cao tôn quý hơn sao?
“Vậy lát nữa bảo Hương nhi xuống phòng bếp lấy chút canh hạt sen ngân nhĩ đi.” – Loan Cảnh Nhi nói – “Món đấy hôm nay rất ngon.”
Tiểu Hương nhi có chút mất hứng, nói thầm trong lòng: nàng đi theoTrần Thức Mi đã bao lâu rồi chứ, việc này mà cũng cần nàng ta nói sao?Cùng lắm cũng chỉ là một thiếp thất, nàng ta nghĩ mình là đương gia chủnhân chắc?!
Trần Thạch Mai lại không hung hãn như lúc trước mà chỉ hỏi: “Có bỏ táo đỏ vào không?”
“À, không có.” – Loan Cảnh Nhi lắc đầu.
“Hương nhi, lát nữa đi lấy một ít về đây.” – Trần Thạch Mai vừa đitiếp với Hương nhi vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-toa-huong-phan-trach/45965/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.