Chớp mắt, Trần Thạch Mai đã ở vương phủ làm Trần Thức Mi được hơn nửa tháng. Chỉ cần để tâm một chút thì ai cũng có thể nhìn ra, dù bề ngoàivẫn là Trần Thức Mi, nhưng bên trong đã sớm thay đổi thành một ngườikhác.
Trần Thức Mi trước kia điêu ngoa tùy ý, nhưng lại mê mẩn Tần HạngLiên đến điên cuồng. Mà nay Trần Thạch Mai lại quá tuyệt tình, cả ngàychỉ si mê hương phấn, không có chuyện gì tuyệt không bước ra cửa phòngnửa bước.
Phép tắc trong Vương phủ rất nhiều, mỗi sáng đều phải tụ tập lại cùng nhau ăn cơm, tránh không được lục đục, nghi kỵ lẫn nhau.
Nhưng Trần Thạch Mai tập mãi cũng thành thói quen, người ngồi bênbàn, tâm tư lại ở chân trời xa, người khác ngẫu nhiên có nói mỉa một câu nàng cũng chẳng so đo, làm như không nghe thấy. Trước kia dễ xúc độngnhư kinh phong, nay thay đổi thành vững vàng như núi, sao không khiếnngười khác kinh ngạc.
Nhiều hạ nhân đều truyền miệng nhau, nói là Trần Thạch Mai đã khônra, đây là phương pháp mới để đối phó với Tứ Vương gia. Nam nhân có mộtvài tật xấu, một nữ nhân trước giờ luôn quanh quẩn bên hắn nay đột nhiên thay đổi hẳn thái độ, tất khiến hắn phải để tâm. Khi chú ý tới sẽ thấyTrần Thức Mi muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn thân phận có thân phận,chẳng phải rất có hy vọng được chuyên sủng đó sao?
Không cứ gì hạ nhân, ngay cả Vương Toản Nguyệt cũng phải hỏi Trần Thạch Mai: “Ngươi có phải là có tâm tư này không?”
Trần Thạch Mai nghe xong thì cười cười: “Ngươi mà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-toa-huong-phan-trach/45963/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.