Chương trước
Chương sau
Cổ thư Dao Trì lẳng lặng nằm trên bàn.
Tiếng chuông buổi sáng đánh lên từng hồi, từng đàn bồ câu sải cánh vút lên tầng không, vầng thái dương toả từng tia nắng ban mai chiếu rọi gương mặt Khuynh Lan đang ngồi bên cửa sổ.
Bên cạnh cổ thư là một phong thư gửi tới từ Nhất Sắc Sa Lan, là bút tích của Vọng Nguyệt công tử:
“Cuộc đời này ta đã như nguyện cùng người ta chung ái quy ẩn, Vọng Nguyệt sơn trang hết thảy đều tuỳ ngươi xử trí, ta không có bất kỳ ý kiến gì. Nếu có việc cần tìm, tháng ba hàng năm có thể đến Chung Nam. Từ nay chia tay. Bảo trọng.”
Khoé môi Khuynh Lan khẽ mang ý cười thản nhiên.
Rốt cục thì Minh Nguyệt cũng tìm được thanh sơn của hắn. Tuy rằng trải qua không ít trắc trở, có vui có buồn, chỉ là không trải qua ly thì hợp làm sao có thể đến đến? Trái tim nam nhân đó thủy chung trong vắt như bích thủy hàn đàm.
Mở cửa, gió thổi tới cuốn bay vạt áo, Khuynh Lan thở dài: “Vọng Nguyệt công tử, ngươi cuối cùng cũng có thể tự tại tiêu dao.”
Một ngàn năm cuồng dại bên nhau, lại thêm một ngàn năm tìm tìm kiếm kiếm, mười tám năm sau, hắn cuối cùng tìm được hạnh phúc.
Chỉ là hạnh phúc này tới cũng quá muộn màng khiến người trở tay không kịp, trong nhất thời khó thể tỉnh táo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.