Chương trước
Chương sau
"Còn các ngươi nữa."

Nàng ta chỉ vào chúng ta, nói: "Đi chuẩn bị nước và hương liệu, bổn cung muốn tắm gội."

Hơi nước bốc lên, ta đ.ấ.m bóp vai cho Lệ phi, làn da trắng như lụa của nàng ta dần dần ửng đỏ lên.

"Bổn cung có đối xử tệ với ngươi không, sao không có chút sức lực nào vậy?" Lệ phi nằm dựa vào bồn, giọng đầy bất mãn.

"Nương nương thứ tội." Ta lại tăng thêm sức lực.

Dường như nàng ta vẫn chưa nhận ra cơ thể của mình đã mất cảm giác với độ nóng của nước và đau đớn rồi.

Lần nào ta cũng cho thêm một chút tro cốt vào trong thuốc nàng ta uống, dần dần, những thứ âm v@t đầy oán niệm này sẽ phát triển trong cơ thể nàng ta, cuối cùng bộc phát.

Mà bước đầu tiên, chính là cơ thể nàng ta sẽ trở nên tê liệt, dần mất đi cảm giác với những thay đổi từ bên ngoài.

Ta thật sự rất mong chờ, không biết đến cuối cùng thì cơ thể nàng ta sẽ biến thành như thế nào nhỉ?

...



Sau khi tắm xong, Lệ phi mặc một bộ sa mỏng đến mức xuyên thấu, tóc xõa sau lưng, nằm trên giường, cố gắng tạo thành một bức tranh mỹ nhân dưới ánh đèn để khi nào Hoàng đế bước vào có thể nhìn thấy ngay.

Đêm càng lúc càng khuya, người gác đêm dần dần gục đầu xuống, không nhịn được gật gù buồn ngủ.

Sắc mặt Lệ phi càng ngày càng khó coi, trong những lần sinh nhật trước đây của Hoàng đế, cho dù có muộn thế nào thì ngài cũng sẽ đến chỗ nàng ta.

Vậy mà đêm nay, dù có đợi đến lúc nào cũng không thấy Hoàng đế tới.

Lệ phi trút giận lên người chúng ta, lệnh cho chúng ta quỳ gối ngoài điện, khi nào Hoàng đế đến thì khi đó chúng ta mới được đứng lên.

Chúng ta quỳ rất lâu, đến khi nghe được tin từ thái giám bên cạnh Hoàng đế truyền tới.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-tinh-nhan/chuong-07.html.]

Hoàng hậu có thai, đêm nay Hoàng đế ở lại cung Hoàng hậu nên truyền lời bảo Lệ phi hãy nghỉ sớm đi.

"Tiện nhân!"

Đợi thái giám truyền lời đi rồi, Lệ phi giận dữ ném hết châu báu và trang sức trong hộp trang điểm ra ngoài.

Đêm nay, không biết nàng ta đã đập vỡ biết bao nhiêu thứ.

Ta nhích nhích đôi chân đã quỳ đến tê dại, nhưng trong lòng không biết đang vui sướng biết nhường nào.



Những ngày gần đây, tâm trạng của Lệ phi không được tốt lắm, trong Quan Sư Cung âm u tĩnh mịch, ai cũng sợ chỉ cần thở mạnh một cái thôi cũng bị Lệ phi bắt lỗi, lôi ra lột da.

Có một số người hầu đã đi theo Lệ phi từ khi nàng ta còn là Trắc phi, lén nói cho chúng ta biết.

Đây là lần thứ hai Hoàng hậu mang thai rồi.

Lần đầu tiên mang thai là khi Hoàng hậu còn là Thái tử phi.

Lúc đó nàng và Lệ phi xảy ra tranh chấp bên hồ, sau đó Lệ phi đẩy nàng xuống nước, chờ đến khi nàng được cứu lên thì đứa bé cũng không còn nữa.

Hoàng hậu là đích nữ của Thừa tướng, từ khi sinh ra đã được lớn lên trong sự yêu chiều. Khi đó Thừa tướng đã dâng sớ lên yêu cầu Hoàng thượng nghiêm trị Lệ phi, đuổi nàng ta ra khỏi Đông cung.

Lúc đó Hoàng đế vẫn còn là Thái tử, ngài dãi nắng quỳ suốt một ngày bên ngoài cung điện của tiên đế, mới xin cho tiên đế mềm lòng, chỉ phạt Lệ phi cấm túc nửa tháng.

Trong lòng Hoàng đế cũng cảm thấy có phần áy náy với Hoàng hậu.

Vậy nên khi biết Hoàng hậu mang thai lần nữa, ngài mới ở lại cung Hoàng hậu.

Nhưng Lệ phi không hiểu, nàng ta chỉ cảm thấy rằng Hoàng đế không còn đối xử với nàng ta tốt như trước kia nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.