“Không hay?”: Anh cao giọng hỏi ngược lại :”Vậy cứ để đứa trẻ nhà tôi chịu ủy khuất như vậy?”
“Không phải, việc này nhà trường sẽ thẳng tay xử lý. Mong Lăng tổng có thể tin tưởng”
Lăng Trạch đứng dậy, tay ôm vai Minh Nguyệt, tùy ý liếc mắt nhìn ông ta :”Mong là như vậy, thầy hiệu trưởng chắc không muốn mất chức đâu nhỉ?”
“Vâng, vâng, cứ tin ở tôi. Lăng tổng đi thong thả”
“Chú”: Thanh Giai nhăn mặt không hài lòng :”Sao chứ lại đồng ý với anh ta chứ?”
“Con có thôi không hả? Biết cậu ta là ai không, là thái tử gia phía Bắc – Lăng Trạch đó. Đụng vào người của cậu ta, có kết quả thế nào con cứ tự nghĩ đi. Hôm nay ngay trước mặt cậu ta, con còn dám đổ lỗi cho cô gái đó, con không sợ nhưng cũng phải nghĩ đến gia đình chúng ta vất vả thế nào chứ”
Mặt thầy hiệu trưởng tràn đầy thất vọng :”Thanh Giai, việc này chắc chắn chú không thể giúp được con đâu”
“Chú, con là cháu ruột của chú đó. Sao có thể vì người ngoài mà đối xử với con như vậy?”
“Chú rất muốn giúp con nhưng lần này con đã đi quá lố rồi. Nhà họ Lăng, chú thật sự không dám chạm vào”
[...]
"A": Minh Nguyệt cúi đầu đang đi bỗng dưng đâm sầm vào bức tường thịt trước mặt. Cô suýt xoa xoa trán, nhíu mày ngẩn đầu lên oán trách :"Anh dừng lại làm gì?"
Lăng Trạch nhíu mày, tay nắm cổ áo cô kéo vào trong xe. Đè cô dưới thân mình, anh híp mắt, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-nhan-thien-kim-lui-bai/2875287/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.